Type: MarisMiu
Trong phòng, Hứa Tâm An nhắm mắt cố gắng tập trung tinh thần thầm gọi Tất Phương, nhưng mãi mà không nhận được hồi âm gì. Cô điều chỉnh lại hơi thở, cố gắng dặn lòng mình phải kiên nhẫn, không được nóng vội, lần trước trong ảo cảnh đã thành công, lần này nhất định cũng thế. Không cần phiến lông vũ đó cô cũng sẽ thành công.
Đột nhiên cửa phòng mở toang ra, Đổng Khê bước đến ngồi bên cạnh giường.
Hứa Tâm An cảnh giác nhìn cô ta, trong lòng cố gắng gọi Tất Phương.
Đổng Khê hỏi: “Cô còn biết chuyện gì liên quan đến tiệm Tìm Cái Chết và Nến Hồn không?”
Hứa Tâm An trầm mặc: “Chuyện này nói ra dài lắm, cũng khá phức tạp.” [Tất Phương, Tất Phương, anh có nghe thấy tôi gọi không? Cứu tôi với!]
Đổng Khê và Trần Bách Xuyên nhìn nhau, Trần Bách Xuyên chau mày mất kiên nhẫn, Đổng Khê nhẫn nại hỏi: “Tâm An, tôi đã suy nghĩ đến việc cô vừa nói, có lẽ có vật thay thế được cường hồn của chủ tiệm Tìm Cái Chết, nhưng chúng tôi chỉ b biết được một ít mà thôi. Nếu cô biết chuyện gì, tốt nhất nên nói với chúng tôi. Chúng tôi cũng không muốn đi đến bước đường này, chỉ cần có một tia hi vọng, chúng tôi cũng muốn thử.”
“Thử cái gì?”
“Thử không giết cô mà vẫn thực hiện được lý tưởng của chúng tôi. Nên cô còn biết chuyện gì, mau nói tôi biết, có lẽ sẽ có ích đó.”
[Tất Phương, Tất Phương, anh có nghe thấy không? Bọn họ đang dụ dỗ tôi, vừa muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-tiem-co-quai/3187522/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.