Trẻ em một hai tháng trên cơ bản đều là bé ngoan, bởi vì con nít trừ bỏ khóc nháo, coi như có thể an an phận phận nằm yên một chỗ, cha mẹ đem bọn chúng bế đến chỗ nào, bọn chúng sẽ nằm chơi ngay chỗ đó. Nhưng mà cục cưng năm sáu tháng thì sẽ không nghe lời như vậy, bởi vì bé con đã tự di chuyển được!
“Du Nhi con ở đâu rồi? Vừa rồi còn ở đây mà.” Sau khi Tại Trung đem Du Nhi đặt ở trên thảm phòng khách xong, trở về phòng lấy sách vở, không nghĩ tới chỉ mới đi có một lát thôi, cục cưng đã không thấy bóng dáng tăm hơi.
Lúc này Duẫn Hạo đang đi từ trên lầu hai xuống, vừa thắt cravat vừa hỏi: “Vợ yêu, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không thấy con anh đâu chứ sao nữa ?”.
Duẫn Hạo đang đứng trên cầu thang, thấy Du Nhi đã bò đến sau sô pha, Duẫn Hạo chỉ chỉ hướng đó. Theo hướng Duẫn Hạo chỉ, Tại Trung rốt cục cũng tìm được nhóc con mập mập tròn tròn kia.
“Du Nhi, sao con cứ bò đi lung tung vậy, papa không tìm thấy con thì sao? Con mà còn nghịch ngợm nữa là papa đánh cái mông nhỏ này nha.”.
Du Nhi ở trong lòng Tại Trung y y nha nha , căn bản không hề bị Tại Trung dọa đến, vẫn là vui vẻ tự chơi với mình.
“Chồng yêu à, ở công ty anh nên trông con kỹ một chút nha, bây giờ chỉ cần chúng ta hơi không chú ý, nó liền bò lung tung, thật sự là làm cho người ta không an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-ta-suat-lao-cong/2194072/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.