Buổi tối về đến nhà, Duẫn Hạo thấy Thái Nghiên ngồi một mình trong phòng khách xem ti vi.
“Duẫn Hạo, con về rồi à.”
“Nhạc mẫu, Tại Trung đâu, em ấy còn đang giận con sao?”
“Ai, xem ra Tại Trung bị chúng ta chiều hư rồi, mẹ nói gì nó cũng không chịu nghe, nó còn nói ngày mai nó sẽ về trường học báo danh đấy.” Thái Nghiên ngao ngán lắc đầu.
“Con không đồng ý, con không muốn cho em ấy về trường học.” Duẫn Hạo vẫn kiên quyết như cũ.
“Vậy con vào phòng mà khuyên nó đi, nhớ kỹ, đừng chọc giận nó.”
“Mẹ, không phải mẹ không cho con vào phòng sao?”
“Lúc này là tình huống đặc biệt, khuyên Tại Trung không được thì con cũng đừng đi ra.”
“Tuân mệnh.” Duẫn Hạo gật đầu.
Kích động chạy lên lầu hai, mở cửa phòng, Duẫn Hạo thò đầu vào trong phòng, thấy Tại Trung đang ôm thú nhồi bông ngồi ở trên giường.
“Bảo bối, vợ yêu ơi.” Trước khiến cho Tại Trung chú ý.
“Anh làm gì mà giống như ăn trộm vậy, còn không mau đi vào, đóng cửa lại.”
Nhận được chỉ lệnh của lão bà đại nhân, Duẫn Hạo nhanh chóng lẻn đến bên giường, hai vợ chồng đều dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn đối phương, sau đó trên mặt hai người đều hiện lên nụ cười giảo hoạt.
“Yeah!” Duẫn Hạo lẫn Tại Trung đều hoan hô đánh tay ăn mừng.
“Duẫn Hạo, anh đúng là thông minh nga, có thể nghĩ ra cách giả bộ cãi nhau để cho mẹ nhả ra.”
Duẫn Hạo ôm Tại Trung vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-ta-suat-lao-cong/2194060/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.