Xong xuôi thủ tục phục hôn, Duẫn Hạo cùng Tại Trung phải đi bồi Thái Nghiên uống trà chiều .
“Duẫn Hạo nha, mẹ đem bảo bối Tại Trung của mẹ giao cho con đó, nếu con mà khi dễ nó, ta chính là người đầu tiên không bỏ qua cho con.” Thái Nghiên cười cười nói với Duẫn Hạo ngồi đối diện.
“Nhạc mẫu đại nhân, sao con lại khi dễ Tại Trung được chứ, con yêu em ấy còn không kịp mà.” Duẫn Hạo nói xong liền ôm chầm lấy Tại Trung ngồi bên cạnh,“Vợ ơi, cưng nói đúng đi?”
Tại Trung gạt cánh tay đang khoác trên vai cậu ra, nhỏ giọng nói: “Anh mau buông ra đi, mẹ cười chúng ta kìa.”
Thái Nghiên nghe thấy vậy cười nói: “Ha ha, sao mẹ lại cười hai đứa chứ, nhìn các con yêu thương nhau như vậy, mẹ cao hứng còn không kịp đây.”
Tại Trung thẹn thùng đỏ mặt, Duẫn Hạo nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng này của vợ yêu bảo bối nhà mình hận không thể lập tức ôm vào trong ngực hảo hảo yêu thương một phen, chỉ tiếc nhạc mẫu ở đây, hắn đành phải nhịn xuống.
“Đúng rồi, mẹ, mẹ tính tiếp tục ở tại khách sạn sao? Không bằng đến ở với con và Duẫn Hạo đi.” Tại Trung nghĩ rằng dù sao biệt thự của Duẫn Hạo lớn như vậy, căn bản thêm một người đến ở cũng không sao, “Duẫn Hạo, anh nói được không?”
“Ách, được…… Đương nhiên được.” Lúc này biểu tình của Duẫn Hạo có chút cứng ngắc, trong lòng liên tục kêu rên: Thế giới riêng của mình vời Tại Trung mà!
Thái Nghiên buồn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-ta-suat-lao-cong/2194046/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.