Duẫn Hạo lấy tay nâng lên khuôn mặt đang cúi gằm của Tại Trung, một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước hạ xuống. Tại Trung khép hờ mắt, cảm nhận ôn nhub của hắn.
“Anh muốn cưng, có được không?” Thanh âm trầm thấp hơi khàn khàn, Duẫn Hạo hy vọng Tại Trung đồng ý, ít nhất không thể ép buộc cậu như lúc trước, hắn muốn đối phương cam tâm tình nguyện chấp nhận hắn.
Mới đầu Tại Trung còn không hiểu được là ý tứ gì, đến khi nhận ra, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn xoát một chút liền đỏ bừng. Vẻ thẹn thùng kia lại càng khiến Duẫn Hạo tâm ngứa, hận không thể lập tức áp đảo bảo bối mà hảo hảo yêu thương một phen.
Thấy Tại Trung chậm chạp không đáp lại, Duẫn Hạo bắt đầu nóng vội, từ khi Tại Trung dọn đến ở, mỗi ngày Duẫn Hạo đối với vợ yêu bảo bối như hoa như ngọc, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, thiếu chút nữa khiến cho hắn nghẹn đến nội thương.
“Có thể chứ? Tại Trung.” Trong lòng Duẫn Hạo đã muốn hết hy vọng, thầm nghĩ chuẩn bị đi tắm nước lạnh.
Tại Trung nhìn nam nhân khi thì bá đạo khi thì ôn nhu này, cậu hiểu Duẫn Hạo muốn cậu, mà cậu cũng muốn hắn. Nghĩ vậy, Tại Trung thẹn thùng gật đầu, sau đó liền chui vào trong lòng Duẫn Hạo. Chỉ một động tác đơn giản liền khiến cho Duẫn Hạo nháy mắt thoát ly khổ hải, không chút chần chờ, Duẫn Hạo ôm lấy Tại Trung, dùng vận tốc ánh sáng hướng lầu hai thẳng tiến.
Duẫn Hạo dịu dàng đặt Tại Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-ta-suat-lao-cong/2194030/chuong-14.html