Chương trước
Chương sau


“Xin hỏi, hai vị đã thực sự suy nghĩ kỹ rồi chứ?” Một chàng trai trẻ tuổi bộ dạng tao nhã hỏi hai người đang ngồi trước bàn làm việc của mình, biểu tình phi thường nghiêm túc.

“Đúng vậy.” Giọng nói đầy khẳng định, không có chút ngập ngừng do dự. Người vừa trả lời là một nam tử có khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, vô luận là hàng lông mày anh khí, hay là cái mũi cao thẳng, đều tản mác ra khí chất vương giả. Người con trai còn lại ngồi ở bên cạnh nghe thấy tiếng trả lời kia, rốt cục cũng ngẩng đầu lên, mọi người mới thấy rõ dung nhan của cậu: Làn da trắng nõn không có một chút tỳ vết nào, một đôi mắt to xinh đẹp đầy dụ hoặc, còn có đôi môi anh đào phấn nộn. Thoạt nhìn như thiên sứ giáng trần, chính là lúc này trên mặt thiên sứ lại lộ vẻ mờ mịt cùng biểu tình bất lực.

“Cậu cũng đồng ý sao?” Nhìn thấy thiên sứ trước mặt vẫn chậm chạp không trả lời, người nọ hảo tâm hỏi lại một lần nữa.

“Vâng… đúng vậy.” Cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng rốt cục cũng buông ra vài từ, sau đó lại tiếp tục cúi đầu.

“Việc phân chia tài sản hai vị đã đạt được thỏa thuận chung, hơn nữa hai vị hiện tại đều đã đồng ý ly hôn, chỉ cần ký tên vào đơn ly hôn này nữa là được.” Chàng trai trẻ tuổi chuyên nghiệp nói, đồng thời cũng đưa ra một văn kiện đã chuẩn bị sẵn sàng.

Thiên sứ nhìn thoáng qua nam tử ngồi ở bên người, cầm lấy bút ký tên của mình, nam tử tràn ngập khí tức vương giả đợi cậu ký xong, không chút do dự ký tên của hắn.

Trên tờ đơn ly hôn, hai cái tên đã được ký: Trịnh Duẫn Hạo, Kim Tại Trung.

Trịnh Duẫn Hạo, 25 tuổi, tổng tài tập đoàn Quốc Vũ, anh tuấn tiêu sái, tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

Tài năng kinh doanh đã chiếm được sự ủng hộ của các cổ đông cùng toàn bộ nhân viên, dưới sự dẫn dắt của hắn, giá trị của tập đoàn Quốc Vũ càng ngày càng tăng cao. Tập đoàn Quốc Vũ nguyên là do cha của Trịnh Duẫn Hạo, Trịnh Vũ Thành cùng cha của Kim Tại Trung, Kim Chung Quốc liên minh sáng lập. 7 năm trước sau một vụ tai nạn xe cộ Trịnh Duẫn Hạo mất đi cha mẹ hắn, sau đó vẫn được Kim Chung Quốc chiếu cố. Thẳng đến năm Trịnh Duẫn Hạo 23 tuổi từ nước Mỹ du học trở về, Kim Chung Quốc bắt đầu đem quyền lực chuyển giao cho hắn, Trịnh Duẫn Hạo bắt đầu dần dần tiếp nhận tập đoàn Quốc Vũ. Một nam tử đầy xuất sắc cùng với bề ngoài như hắn nhanh chóng trở thành đối tượng của vô số người. Đáng tiếc năm ấy khi Trịnh Duẫn Hạo 24 tuổi đã kết hôn, nhưng là, hiện tại hắn lại trở lại độc thân!

Kim Tại Trung, 20 tuổi, vợ trước của Trịnh Duẫn Hạo, hiện tại đang là sinh viên một trường đại học, khoa quản trị kinh doanh (chém). Bởi vì dung mạo tựa như thiên sứ mà bên người cậu vẫn đủ người theo đuổi, cho dù đã kết hôn vẫn y như trước. Từ nhỏ đến lớn, cậu luôn luôn lớn lên dưới sự che chở của cha mình, chưa từng chịu chút đau khổ nào. Bất quá, bay giờ cậu đang phải đối mặt với sự suy sụp lớn nhất trong đời mình.

Thủ tục ly hôn xong xuôi, Trịnh Duẫn Hạo cùng Kim Tại Trung cùng nhau rời khỏi văn phòng.

Kim Tại Trung không nói được một lời im lặng tiến về phía trước, Trịnh Duẫn Hạo đột nhiên kéo cậu lại: “Tại Trung!”.

Kim Tại Trung nghi hoặc nhìn người nam nhân đang giữ chặt tay cậu, trong ấn tượng của cậu, suốt nửa năm kết hôn, Trịnh Duẫn Hạo chưa từng chủ động kêu tên của cậu bao giờ.

Trịnh Duẫn Hạo nhìn thấy vẻ nghi hoặc của cậu, thanh thanh cổ họng nói: “Về sau nếu gặp chuyện gì khó khăn, em cứ đi tìm tôi, tôi sẽ giúp em.” Trịnh Duẫn Hạo tự biết có lỗi với cậu, cho nên hy vọng có thể vì cậu làm chút chuyện gì đó.

Trên mặt Kim Tại Trung hiện lên nụ cười thản nhiên, dùng thanh âm ôn nhu hồi đáp: “Tôi làm sao lại gặp khó khăn được chứ, anh để cho tôi nhiều tiền như vậy, còn có một ngôi biệt thự, cũng đủ cho tôi dùng cả đời.”

“Nhưng mà em không muốn lấy chút cổ phần nào của tập đoàn Quốc Vũ sao?”

“Tôi căn bản không có ý định buôn bán, Quốc Vũ là tâm huyết của ba ba cùng chú Trịnh, anh có khả năng như vậy, giao cho anh tôi cũng thấy yên tâm.” Kim Tại Trung dùng ánh mắt tín nhiệm chăm chú nhìn Trịnh Duẫn Hạo.

Trịnh Duẫn Hạo nhìn đôi mắt linh động kia của Kim Tại Trung thì cảm thấy rất hốt hoảng, ánh mắt kia tựa hồ có một cỗ ma lực có thể hút hồn người khác. Trịnh Duẫn Hạo ý thức được mình đang thất thố.

Không dám nhìn vào mắt Kim Tại Trung: “Em yên tâm đi, tôi sẽ không để cho mọi người thất vọng. Bất quá, tôi đã từng đáp ứng với chú Kim phải chăm sóc em, cho nên nếu có gì cần tôi giúp đỡ, em nhất định phải tới tìm tôi, được không?”.

Kim Tại Trung hiểu được tâm ý của Trịnh Duẫn Hạo, gật gật đầu.

Cứ như vậy, Trịnh Duẫn Hạo nhìn Kim Tại Trung dần dần biến mất khỏi tầm mắt của hắn, trong lòng nổi lên cảm giác mất mát, loại cảm giác này không thể nắm bắt được này khiến cho Trịnh Duẫn Hạo rất là phiền muộn.

Tiễn bước Kim Tại Trung, Trịnh Duẫn Hạo lại quay trở về văn phòng.



Nghe thấy tiếng mở cửa, người đang ngồi trên ghế xoay người lại đối mặt với Trịnh Duẫn Hạo.

“Trịnh Duẫn Hạo a Trịnh Duẫn Hạo, anh quả nhiên là không thay đổi tác phong lãnh khốc vô tình của anh a! Cha người ta vừa mới qua đời, anh liền cùng cậu ta ly hôn, ai, Kim Tại Trung thật sự là rất đáng thương.” Vừa nói vừa lắc lắc đầu. Người nói chuyện là người bạn mà Trịnh Duẫn Hạo quen trong thời gian đi du học ở Mỹ, Phác Hữu Thiên, 25 tuổi, luật sư, hiện tại tự mở một văn phòng luật sư, hắn vạn vạn không nghĩ tới, công việc đầu tiên sau khi về nước lại chính là vụ ly hôn của ông bạn tốt Trịnh Duẫn Hạo.

“Cậu nói đủ chưa?” Trịnh Duẫn Hạo đang rất phiền muộn, lại nghe thấy bạn tốt của mình châm chọc lập tức bùng nổ.

“Tôi còn muốn nói, Kim Tại Trung kia thật là đáng thương nha, lại là một đại mỹ nhân nữa chứ, dù sao cậu ta bây giờ đang là độc thân, tôi có thể theo đuổi cậu ta rồi.” Phác Hữu Thiên không hề sợ Trịnh Duẫn Hạo, muốn nói gì thì nói.

“Cậu…..”  Lời nói của Phác Hữu Thiên đã nhắc nhở Trịnh Duẫn Hạo, hắn đã ly hôn với Kim Tại Trung, Kim Tại Trung có lẽ sẽ thuộc về người khác. Không! Kim Tại Trung làm sao có thể thuộc về kẻ nào khác ngoài hắn chứ? Nghĩ vậy, trong lòng Trịnh Duẫn Hạo rất khó chịu.

“Tôi cái gì, anh không phải đang hối hận đấy chứ? Vừa mới ly hôn với người ta xong liền hối hận?” Phác Hữu Thiên cũng không nghĩ đến chỉ một câu vui đùa nhưng lại khiến cho hắn phát hiện ra điều thú vị.

“Tôi không hề hối hận.” Trịnh Duẫn Hạo cao giọng nhằm che dấu sự mất tự nhiên của mình,“Tôi chỉ là cảm thấy sau khi ký giấy ly hôn với cậu ta, tôi đột nhiên không biết nên đối mặt với cậu ta như thế nào thôi. Được rồi, được rồi, đừng nói chuyện này nữa, chúng ta đi uống một chén đi.” Trịnh Duẫn Hạo cảm thấy cồn có thể làm giảm bớt bực dọc trong lòng hắn.

“Anh mời khách nga.” Phác Hữu Thiên cũng không muốn cùng Hạo tranh luận chuyện này nữa, bất quá hắn có dự cảm, chuyện tình của Trịnh Duẫn Hạo cùng Kim Tại Trung sẽ không chấm dứt nhanh chóng như vậy!



Thủ tục ly hôn được giải quyết xong xuôi, Kim Tại Trung thật sự cảm thấy rất mờ mịt. Trước kia vô luận là chuyện gì, ba ba đều giúp cậu giải quyết. Nhưng mà bây giờ ba ba đã mất rồi, cậu còn có thể dựa vào ai. Những lời của Trịnh Duẫn Hạo nói sau khi chia tay với cậu quả thật khiến cho cậu có một chút cảm động. Nhưng Kim Tại Trung cũng đồng thời tự nhủ với bản thân không thể cùng nam nhân này có quan hệ gì nữa, cậu muốn bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới.

Kim Tại Trung về tới biệt thự mà Trịnh Duẫn Hạo lưu lại cho cậu. Kỳ thật mặc kệ có ly hôn hay không, đều là cậu sống một mình tại nơi này, Trịnh Duẫn Hạo chỉ ngẫu nhiên trở về thay đổi quần áo, hơn nữa cũng không ngủ lại. Cuộc hôn nhân trong nửa năm nay của cậu cùng Trịnh Duẫn Hạo hầu như chỉ dựa vào một tấm giấy chứng nhận. Bây giờ ngay cả mối liên hệ mỏng manh này cũng đã bị chặt đứt, Kim Tại Trung đột nhiên cảm thấy thực nhẹ nhàng, cậu đã tự do!

Dù cho tương lai sau này có ra sao, Kim Tại Trung tự nhủ với lòng, cậu cần phải tự dựa vào thực lực của mình để sống sót, không thể làm cho ba ba đang ở trên thiên đường phải thất vọng!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.