Có lẽ là do tiếng rao to phát ra không đúng lúc từ cái loa đã đánh mạnh vào lòng Thời Yến, thế nên anh không tài nào đoán được trong đầu Trịnh Thư Ý hiện giờ đang nghĩ gì.
Mà lời nói của cô thật sự khiến anh không cách nào tiếp thu được.
Im lặng một lát, Thời Yến giữ chặt cánh tay Trịnh Thư Ý, quyết định nhảy qua bước này.
"Trễ rồi, về thôi em."
"Ừ, anh nói đúng, trễ rồi."
Ngoài dự đoán, Trịnh Thư Ý nghe lời gật đầu với anh, "Nên về nhà thôi."
Chuyện mà bất thường ắt có quỷ, Thời Yến bất động, yên lặng quan sát cô một lúc, xác định cô không giở trò mới gọi điện bảo tài xế đến.
Nhưng khi vừa lên xe, Trịnh Thư Ý lại nói, "Về Thái Lâm Phủ."
Thái Lâm Phủ là khu chung cư nơi cô ở.
Thời Yến nghiêng đầu nhìn Trịnh Thư Ý, anh mím chặt môi, nới lỏng cà vạt, sau đó dè dặt hỏi lại cô, "Em không về nhà hả?"
Trịnh Thư Ý quay mặt sang đi không thèm nhìn anh, "Về chứ, em nghe lời anh mà."
"Về nhà em."
Thời Yến nhìn cô một lát rồi thu hồi tầm mắt, anh bình tĩnh mở miệng nói với tài xế, nhưng giọng điệu không muốn để người khác chen vào.
"Về Bác Cảng Vân Loan."
Tài xế đáp lại, đánh tay lái chuẩn bị quay đầu xe.
Trịnh Thư Ý thấy thế, cất cao giọng, "Tôi muốn về Thái Lâm Phủ!"
Tài xế cầm vô lăng không biết phải làm thế nào, nhìn Thời Yến qua kính chiếu hậu.
Nhưng lần này, Thời Yến bình tĩnh gật đầu, "Thôi, nghe cô ấy đi."
Trịnh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-nham-tong-tai-duoc-chong-nhu-y/603480/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.