Giao thông trong đêm giao thừa còn loạn hơn cả ngày thường, từng chiếc từng chiếc xe trêи đường lớn giống như đàn rùa đen bò ra ngoài tập thể, chậm rì rì di chuyển về phía ngã ba.
Kể từ lúc Trịnh Thư Ý xuống xe, Thời Yến ngồi tựa lưng lên ghế, anh đã tháo mắt kính, nhắm mắt dưỡng thần.
Chuyến bay kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ, dù có ngồi khoang hạng nhất cũng khó mà có thể nghỉ ngơi một cách thoải mái. Hơn nữa, Thời Yến lại là người rất kén chọn với hoàn cảnh, cho nên tính ra thì cả ngày hôm nay anh chưa được nghỉ ngơi một miếng nào.
Có lẽ tâm tư của tài xế cũng đã nghỉ phép, lái xe chạy được một lúc anh ta mới nhớ ra phải hỏi Thời Yến đi đâu.
Đêm giao thừa, thanh niên đều ra ngoài chơi, khiến thành phố càng thêm náo nhiệt.
Nhưng tối nay ở nhà cũ chẳng có ai cả.
Thời Yến quyết định quay về Bác Cảng Vân Loan.
Mở đèn, cả căn phòng sáng bừng lên, nhưng lại không có hơi thở của sự sống.
Anh tắm rửa, thay một bộ đồ thoải mái rồi đến thư phòng ngồi một lát, vốn định mở máy lên xử lý chút việc, nhưng trong hộp mail lại chứa đầy tin nhắn chúc mừng của các đối tác làm ăn.
Thời Yến bỗng không còn hứng thú nữa, tiện tay rót một ly rượu, ngồi xuống bên ban công.
Các cao ốc CBD đối diện đã lên đèn, trêи màn hình LED chiếu rất nhiều các quảng cáo chào đón năm mới.
Ánh đèn rực rỡ, ngựa xe như nước, vô cùng náo nhiệt.
Nhưng lại có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-nham-tong-tai-duoc-chong-nhu-y/603442/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.