Tuy nói là nghỉ lễ, nhưng Tết âm lịch cũng được xem như một trong những đợt bận rộn nhất năm.
Về nhà từ tối hai mươi tám Tết, nhưng Trịnh Thư Ý chưa được nghỉ ngơi chút nào, hết bị ba mẹ lôi đi dọn dẹp nhà cửa, mua sắm đồ Tết, rồi lại dành ra một ngày đi thăm họ hàng đang bệnh, mãi đến tối ba mươi Tết cô mới chính thức được nghỉ xả hơi.
Chạng vạng tối, ba cô bận rộn làm cơm tất niên trong bếp, TV trong phòng khách đang phát sóng trực tiếp chương trình Xuân Vãn vô cùng náo nhiệt.
Bà Vương ngồi trêи ghế sofa cắn hạt dưa, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Trịnh Thư Ý đang hí hoáy cúi đầu bấm điện thoại ở bên cạnh.
“Ngày nào cũng chơi điện thoại, sớm muộn gì mày cũng chui vô trong đó ngồi luôn đấy con!”
Trịnh Thư Ý chậc một tiếng, “Con đang gửi tin chúc mừng năm mới cho lãnh đạo.”
“Thế con cũng có tâm quá đấy chứ.” Vương Mỹ Như cố ý mà lại như vô tình, “Thế con gửi tin chúc Tết Dụ Du chưa?”
“Gửi rồi, con chúc anh ta năm mới việc làm tấn tới, sức khỏe dồi dào, mẹ thấy sao, có tâm không? Con gõ từng chữ từng chữ một đấy.”
Vương Mỹ Như biết cô đang phụ họa cho qua chuyện, “Chi bằng mày hẹn người ta đi ăn rồi chúc Tết trực tiếp luôn đi, mẹ thấy thế lại càng có tâm hơn.”
Trịnh Thư Ý đang định nói lại thì bỗng nhìn lướt qua điện thoại, cô bật dậy chạy vào phòng.
“Con làm gì đó! Sắp tới giờ cơm rồi!”
“Con biết rồi!”
Một lát sau, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-nham-ban-trai-duoc-chong-nhu-y/1752820/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.