Chiều thứ sáu.
Tất Nhược San: Mày quyết định đi rồi hả?
Trịnh Thư Ý: Đi chứ, hội thảo Krencher mà, nếu là mày thì mày có đi hay không?
Tất Nhược San: Nếu là tao thì đương nhiên tao sẽ đi rồi!
Tất Nhược San: Nhưng mà tụi bây đi tham dự hội thảo hay đi hẹn hò thế?
Trịnh Thư Ý: [nhếch môi] [nhếch môi].
Thật ra khi Thời Yến nhắc đến hội thảo Krencher, thì ngay tối hôm đó Trịnh Thư Ý đã quyết định sẽ đi, chỉ là đến hôm nay cô mới rảnh để thông báo với Tất Nhược San một tiếng.
Về chuyện cùng ăn cùng ở, Trịnh Thư Ý biết tỏng Thời Yến chỉ thuận mồm nói thế để trêu cô mà thôi.
Trịnh Thư Ý chưa đến mức cho rằng anh muốn làm gì, đây là hội thảo Krencher đó,
Thông báo với Tất Nhược San xong, cô dọn dẹp bàn làm việc rồi đến văn phòng của Đường Diệc để báo cáo.
“Hội thảo Krencher?” Đường Duyệt kinh ngạc, suýt nữa làm rớt cây bút trong tay, “Cô muốn đi à? Cô đi thế nào? Năm nay tòa soạn chúng ta đâu có vé.”
Trịnh Thư Ý sờ sờ mũi, lí nhí đáp, “Thời Yến dẫn tôi đi.”
“Thời Yến?” Cây bút trong tay Đường Diệc rơi thẳng xuống bàn, “Anh ta dẫn cô đi á?”
Trịnh Thư Ý gật đầu, “Đúng vậy, chị nghe rồi đấy thôi.”
Đường Diệc dùng ánh mắt quái dị quan sát cô từ đầu đến chân, rồi lại nhìn từ chân lên đến đầu, nhìn đến nỗi Trịnh Thư Ý ngứa ngáy trong lòng.
“Thế… cô đi đi…” Đường Diệc phất tay với cô, nhưng chờ đến khi Trịnh Thư Ý quay đầu rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-nham-ban-trai-duoc-chong-nhu-y/1752816/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.