Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27
Chương sau
Khi mẹ tôi nhận được cuộc gọi của dì, bà hoàn toàn choáng váng. Mẹ cũng không thể tin được, tại sao một người vẫn luôn khỏe mạnh lại có thể chec đột ngột như vậy, hơn nữa còn chec một cách không có thể diện. Nhưng mẹ không biết rằng, kiếp trước bà ấy và bố tôi cũng rất đau khổ khi biết tin tôi bị La Đại Minh tra tấn và giec chec! Lúc đó mẹ còn suy sụp hơn cả dì bây giờ! Mẹ thậm chí còn không biết người hại chec con gái bà ấy chính là cháu gái mình. Kiếp này, tôi chỉ không làm theo lời Diệp Hoan, để cho cô ta tự mình gánh chịu hậu quả mà thôi. Diệp Hoan không vô tội, cho nên tôi không thấy cô ta đáng thương chút nào. Sau khi bác cả biết tin Diệp Hoan đã chec, nhà bác và dì lại nối lại quan hệ như xưa. Tuy nhiên bác cả vẫn không thể trả lại cho dì 100.000 tệ. Bởi vì 100.000 đó đã bị bác tiêu hết từ lâu rồi. Lúc đó anh họ đã cưới được vợ, nhưng bác cả ngày nào cũng cằn nhằn gây rối với con dâu, không lâu sau thì lại khuyến khích anh họ ly hôn. Còn chưa sinh con mà chị dâu đã bỏ trốn. Anh họ biến thành người đã ly dị, đến giờ vẫn còn chưa lấy được vợ. Có lẽ đây chính là quả báo của bọn họ, vì kiếp trước bọn họ đã không chịu trả tiền cho tôi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27
Chương sau