Diệp Hoan xin nghỉ phép mấy ngày, có lẽ là bận trang trí nhà cửa.
Bởi vì Lưu Lệ đang mang thai nên chồng cô ấy là La Đại Minh thường xuyên đến công ty đưa cơm.
Hắn còn cẩn thận dặn dò cô ấy không được ăn mấy thứ đồ ăn vặt bên ngoài, sợ sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng.
Lưu Lệ vẫn luôn tỏ ra hâm mộ khi nhìn thấy người khác ăn vặt uống trà sữa, nhưng cô ấy rất ngại mở miệng xin đồ ăn.
Một số đồng nghiệp sẽ không đưa đồ ăn cho phụ nữ mang thai một cách bừa bãi, lỡ có chuyện gì xảy ra thì sẽ dính phải phiền phức.
Nhưng cũng có một số người không hề cố kỵ, ví dụ như Diệp Hoan.
Tôi nghĩ có lẽ không hẳn là cô ta không biết cố kỵ, cô ta chỉ muốn hại tôi mà thôi.
Kiếp trước là như vậy, kiếp này cũng là như thế.
Buổi chiều hôm nay, Diệp Hoan đột nhiên đề nghị mọi người gọi ship trà sữa.
Bởi vì lúc này ai nấy đều mệt mỏi rã rời, cho nên uống đồ ngọt vừa vặn thích hợp để giúp tinh thần tỉnh táo.
Thế là, ngoài tôi và Lưu Lệ ra thì tất cả mọi người đều giơ tay tán thành.
Lưu Lệ không dám uống, còn tôi không muốn tham gia.
Có vết xe đổ từ kiếp trước rồi, sao tôi có thể sập bẫy của Diệp Hoan lần nữa được chứ?
Diệp Hoan thấy tôi và Lưu lệ không uống thì cực kỳ không vui.
Tôi lấy cớ mình bị tới tháng nên không muốn uống đồ lạnh.
Lưu Lệ nói mình đang mang thai nên không thể uống.
Diệp Hoan lập tức đứng lên:
“Mang thai thì làm sao? Mang thai thì không được uống trà sữa à? Đừng lo, tôi từng thấy rất nhiều phụ nữ mang thai uống trà sữa ở trên mạng? Thỉnh thoảng mới uống một lần thì sợ cái gì? Hôm nay tôi mời chị!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]