Nửa đêm Lục Thận Hành nghẹn nước tiểu mà tỉnh. Hắn quay đầu sờ không thấy người, cơn buồn ngủ tring nháy mắt bay hơn phân nửa, lại phát hiện đến một chút hơi ấm ở bên gối cũng không còn.
“Ngô Nguyên?”
Giọng Lục Thận Hành vừa vang lên, phòng khách liền truyền đến một chuỗi tiếng bước chân. Bóng dáng Ngô Nguyên xuất hiện ở cửa, theo sau đó là đèn phòng sáng lên.
“Thầy.”
Lục Thận Hành nhìn đôi mắt sáng ngời dị thường của thanh niên đang ngồi bên giường kia, không có chút một mệt mỏi nào. Hắn xoa xoa thái dương, “Đã trễ thế này em không ở trên giường ngủ còn chạy ra phòng khách làm gì?”
Thanh niên cao lớn tuấn tú mím môi lộ ra một nụ cười, có chút xấu hổ. “Em không ngủ được.”
Chiếc nhẫn trên ngón áp út cứ như một bản tình ca cất lên không ngừng. Cậu trầm luân, say sưa, mê mẩn, không thế nào ngủ được.
Cậu sợ mình ảnh hưởng tới giấc ngủ của người đàn ông này, vì vậy mới ra phòng khách ngồi, tự mình nhấm nháp dư vị vui sướng ấy.
Lục Thận Hành xốc một góc lên, ra lệnh: “Ngô Nguyên, em lên giường ngay cho tôi!”
Ngô Nguyên nhấc mi lén liếc nhìn hắn một cái, cởi áo khoác leo lên, đắp chăn bông nằm im.
Lục Thận Hành từ phòng vệ sinh bước ra, cái người vốn đang trợn tròn mắt nằm trên giường lập tức nhắm tịt mắt lại, hàng mi cong dài run run.
“…” Lục Thận Hành nằm kế bên cậu, “Vui đến như vậy à?”
Khóe môi Ngô Nguyên khóe khẽ nhếch lên, "Dạ."
Lục Thận Hành xoa xoa đầu Ngô Nguyên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-ngay-cang-nho/942099/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.