Hứng chịu cơn đâu từ hai mắt, Lục Thận Hành không thể chống trả cũng chẳng cách nào phản kháng. Cái đuôi trong không khí vùng vẫy, có ý định lợi dụng kỹ năng đặc biệt của đại bưu thú để quấn lấy Ninh Khuyết.
Một sợi hắc khí từ trong tay hắc y nhân đứng ở phía sau Ninh Khuyết vụt ra.
Hắc khí tựa lưỡi đao chém sắt như chém bùn, đôi mắt Lục Thận Hành truyền đến giảm giác phỏng rát, có dịch thể ấm nóng từ trong mắt chảy xuống. Hắn tìm kiếm khuôn mặt Ninh Khuyết giữa một mảng máu đặc.
“Đại nhân, ngài muốn một con mắt hay là hai con?”
Giọng nói hắc y nhân khó phân biệt nam nữ, lòng Lục Thận Hành đã rơi xuống đáy cốc, vừa chịu nỗi đau cắt da cắt thịt vừa bừng bừng lửa giận.
Bên trái chính điện Thiên Ma, trong căn phòng tối trên gác mái là một bức tường treo đầy tranh vẽ, người đàn ông bên trong tranh kia đều có cùng một khuôn mặt. Ngồi, đứng thẳng, dựa, nằm trên giường, từng chi tiết nhỏ trên khóe mắt đuôi mày đều sinh động như thật, ngỡ như như trong chớp mắt có thể từ tranh bước ra.
Có thể thấy được người vẽ tranh đã trút xuống bao nhiêu tâm huyết. . Đam Mỹ H Văn
Ninh Khuyết đứng chắp tay sau lưng, chỉ khi ở nơi này, y mới có thể kiềm nén giết chóc. Bốn trăm năm, đại sư huynh, huynh chạy đến chỗ nào vậy?
Giữa mày vô vọng tỏa ra một làn sương đen, trong chớp mắt đã làm vẻ mặt trở nên mơ hồ, chỉ còn lại độc một cặp mắt đen trầm không ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-ngay-cang-nho/942079/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.