Quân sư, tại sao ngươi không phải là nữ chứ? 
Ngón cái và ngón trỏ của Tân Lương giữ chặt cây kim bạc thon dài, kim ở trên vải xuyên qua xuyên lại, nghe lạch cạch. 
"Làm sao tướng quân lại tới đây?" 
"Là như thế này." Lục Thận Hành cúi người nhìn quần áo bị chất thành một đống, khóe mắt co rút, "Bản tướng quân đi qua hoa viên không cẩn thận làm rách tay áo rồi." 
Tân Lương nhíu mày, " Đi tìm thất nương là được mà." 
"Nàng làm sao so được với Quân sư." Lục Thận Hành dọn cái ghế qua, ngồi lên, mỉm cười, "Việc này không nên chậm trễ, quân sư, đến đây đi." 
Bẵng đi một lúc, Tân Lương mở miệng hỏi, "Màu nào?" 
Lục Thận Hành nói, "Đen." 
Tân Lương sờ đến bên cạnh rổ kim chỉ, ở hàng cuối cùng rút ra một cuộn chỉ, chuẩn xác xỏ một đường qua lỗ kim nhỏ. Thoạt nhìn cả quá trình vô cùng dễ dàng. 
"Tướng quân, người nâng ống tay áo tới đây." 
Lục Thận Hành duỗi tay, đem chỗ bị rách đưa tới trước mặt anh. 
Nhìn biểu tình nghiêm túc, thao tác lưu loát của Tân Lương, hẳn sẽ không có ai tin mấy mũi khâu này lại xiêu vẹo khó xem như vậy. 
Lục Thận Hành tự thấy hắn sẽ không mặc lại bộ đồ này được nữa, nhưng động viên khuyến khích thì vẫn phải có. 
"Quân sư, ngươi khâu thật đẹp." 
Vành tai Tân Lương hơi ửng đỏ, nhưng miệng vẫn nhả chữ vô cùng sắc bén, "Tướng quân, người có thể cách thần xa một chút không?" 
Lục Thận Hành hành động ngược lại, tiến gần hơn, ở sát bên nhìn Tân Lương. Đường nét 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-ngay-cang-nho/241093/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.