Này Hoàng Nhất Long ! - Di Linh hơi hoảng đi tới lay người anh .
Thấy có người lay mình Nhất Long liền ngước mặt đang ướt đầm đìa lên nhìn cô . Sắc mặt anh trắng bệch nhue muốn ngã ra vậy .
- Cuối cùng em cũng chịu mở cửa rồi ! - Giọng anh khàn đặc nói .
- Nào đứng dậy đi ! tại sao anh lại cố ngồi lại làm gì ! đáng nhẽ mưa vầy anh nên về đi chứ. ! - Di Linh giọng có chút rung rung như sắp khóc .
- Em lo cho tôi sao ? - Nhất Long dò hỏi cô .
- Không ? tôi sợ anh chết trước của nhà tôi !
Di Linh thay đồi thái độ nhanh chóng.
Di Linh cầm ra 1 bộ quần áo nam cầm đưa cho anh .
- Mau đi thay đồ đi không cảm ! .
Nói xong Di quay người tính bỏ đi .
- Em ở một mình sao lại có đồ nam vậy ? - Nhất Long nói với giọng đầu giấm chua .
- Của Giang Thần !
- Gì chứ ? Sao tên đấy lại để đồ ở đây ? .- Nhất Long với giọng mang đầy giấm chua .
- Chúng tôi đang sống cùng nhau mà ! .
- Ai cho phép chứ ? .
- Có cần anh quyết định sao ? À quên còn chuyện nữa ? Chúng tôi định sau khi sinh em bé sẽ kết hôn ! có gì anh tới chung vui !.
- Không được ! ai cho phép em . tôi và còn chưa ly hôn ?
- Anh kiên quyết không ký giấy ly hôn vậy tôi sẽ dùng bằng chứng anh ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645516/chuong-76.html