### Hôm sau mọi chuyện vẫn như thường ngày . Di Linh mang tâm trạng không tốt lắm đi làm .
Vừa kết thúc cuộc họp cô đã đi tới ghế dựa lưng ra sau
- Chị mệt lắm sao ạ ? - Linh An bưng trà vào đặt lên bàn .
- Không ! chút chuyện nhỏ thôi ! chuẩn bị đủ tài liệu cho cuộc họp tiếp chưa ? .
- Em đã sắp xếp đủ rồi ạ !.
- Chị cần nghỉ ngơi chút !
Linh hiểu ý , cô đi ra ngoài rồi nhẹ nhàng khép cửa lại .
Nhưng chưa yên tĩnh được lâu thì bên ngoài đã ồn ào làm Di Linh phải cau mày .
- Chị .....là Kha...
- Di Linh là mình Kha Nguyệt đây !
Không đợi Linh An nói hết câu Kha Nguyệt đã chạy vào.
Di Linh liền thay đổi sắc mặt mệt mỏi thành gượng mặt cao ngạo như mọi khi .
- Mình đến đây để xin lỗi cậu ! cậu có thể tha thứ cho mình được không ?
Kha Nguyệt chạy tới nói như sắp khóc .
- Tha thứ ? cô đắc tội gì với tôi sao ? - Di Linh mặt tỉnh bơ quay mặt ra hướng khác .
- Mình thực sự bây giờ không còn chỗ để đi ! mấy tên đòi nợ thuê kia sắp giết mình rồi ! .
- Ừm !
Di Linh bỏ ngoài tai chỉ chăm chú nhìn màn hình máy tính .
Kha Nguyệt đảo mắt 2 cái rồi nước mắt lã chã khóc .
- Mình biết ...mình biết mình không nên dụ dỗ chồng cậu ! mình là đứa tồi .
Nghe thấy câu này Di Linh bỗng bật cười .
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645512/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.