Di Linh đi vào trong nhà .
- Nhất Long đang trên phòng ngủ ạ ? - Di Linh quay sang hỏi Quản gia Thẩm .
- Vâng ! nhưng thiếu gia với .......
Quản gia Thẩm lưỡng lự không định nói tiếp .
- Với ? Lại dẫn " người " về nhà sao ? - Cô không cần nói rõ cũng hiểu .
Cô thở dài một cái :
- Vậy Kha Nguyệt đâu ? - Di Linh ngoái đầu nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng cô ta đâu .
- Kha Nguyệt đang ........ trên phòng với thiếu gia ......
Nghe tới đây Di Linh không còn gì để nói nữa rồi. Tâm trí cô lúc này vô cùng hỗn độn . Quả thực bây giờ cô chỉ muốn cất bước ra khỏi căn nhà này rồi đi đâu đó thật xa . Cô không muốn đối diện với sự thật khó coi này nữa .
- Thiếu phu nhân ổn chứ ? - Quản gia Thẩm thấy cô đứng bất động mà lo sợ quýnh cả tay lên .
- Tôi ...tôi không sao ! .
Cô trấn an bản thân rồi đi thẳng lên tầng .
Tiếng giày cao gót của cô miết trên sàn nhà càng làm tim cô thóp lại . Nếu như bình thường cô sẽ đi thẳng vào phòng mà không quan tâm họ đang làm gì và vào thẳng vấn đề . Nhưng giờ đây , cô không biết mình phải làm gì nữa . Kha Nguyệt cũng gọi là bạn , là cô dung chứa cô ta để cho cô ta có cơ hội phá hoại sao . Chưa bao giờ cô nghĩ tới mình sẽ đối mặt với chuyện này .
Di Linh đứng thất thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645507/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.