Người từ trên xe đi xuống là Nhất Long. Nhìn sắc mặt anh có vẻ như đang tức giận điều gì đó .
- Hoàng tổng ! - Linh An thấy anh liền cúi chào
- Chu Di Linh! cô biết bây giờ đã là mấy giờ rồi không ? .
Anh đi tới túm lấy tay cô rồi kéo gần về phía mình .
- Gì đây ?? là anh sao ? sao anh lại ở đây ? - Di Linh đã có men trong người lên não bộ có hơi bị lag một chút .
- Rốt cuộc uống nhiều đến mức nào vậy hả ? ngay cả tôi cô còn không nhận ra sao ? - Nhất Long khó chịu khi ngửi thấy mùi rượu từ người Di Linh.
- Sao không ngăn cô ấy hả ? Cô ấy không thể uống rượu nữa mà không biết sao ? - Anh quay qua trách móc Linh An.
- Tôi xin lỗi ! tôi sẽ rút khinh nghiệm ! - Linh An hơi sợ hãi với cái bực tức này của anh . Cô chỉ biết cúi đầu nhìn xuống đất .
Cái này cũng là lỗi của cô , đáng lẽ cô lên ngăn Di Linh lại .
Sau đó Nhất Long kéo Di Linh đến xe rồi cho cô ngồi ghế sau.
Vừa cho vào trong xe Di Linh đã nằm luôn xuống ghế mà ngủ . Thấy cô nằm vật vã anh cũng không lỡ nên đành cởi áo khoác ra ra đắp cho cô . Sau đó thì lên ghế chính lái xe đi khởi động xe .
- Bình thường chỉnh chu đến đâu thì rượu vào lại bê tha hơn cả mình ! Đúng thật là ! - Anh vừa liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645476/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.