Nhất Long hơi ngơ ra , không biết lên trả lời cô làm sao .
- À ! tại hôm qua lạnh quá lên tôi ngủ nhờ thôi !.
Di Linh bất lực đưa tay lên vuốt tóc rồi vén chăn xuống giường .
Tối hôm qua , anh thấy cô nằm trong chăn mà người cứ run run . Khi vạch chăn ra thì thấy mồ hôi cô đổ ra lạnh ngắt . Suy nghĩ một lúc thì anh mới rút điện thoại gọi cho trợ lý Hoành hỏi .
Nhưng trợ lý Hoành cũng không biết vì anh còn độc thân , cũng chẳng am hiểu về phụ nữ . Cuối cùng anh tra số của Linh An để hỏi . Thì mới biết mỗi lần có tháng không nặng thì nhẹ cô đều có triệu chứng như vậy . Chỉ cần có túi ấm hoặc trà gừng là có thể giúp cô đỡ đau . Nhưng vì đã muộn không ai lại giở hơi bán trà gừng , anh cũng không biết lên kiếm túi ấm ở đâu . Nên quyết định cuối cùng đó là lên ôm cô " cho ấm " . Nhưng không ngờ cách của anh hiệu quả thật .
Vì hôm nay là ngày cũng là ngày cô xuất viện , nên cô không muốn vòng vo mãi .
- Tôi đi làm thủ tục xuất viện ! anh cứ dọn đồ của mình rồi về trước đi ! .
Cái thái độ thờ ơ này chính là nguyên nhân luôn làm anh thấy khó chịu .
Di Linh đi thay quần áo thường ngày ra rồi ra ngoài thanh toán và làm thủ tục . Nhất Long thì mất hứng , anh liền xu dọn đồ rồi bỏ về luôn .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645467/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.