- Chào buổi sáng thiếu phu nhân !.
Quản gia thẩm thấy cô xuống liền cúi chào . Thực ra 4 năm nay ngày nào cũng vậy .
- Chào buổi sáng quản gia !. -
Di Linh cũng cúi chào lại ông . Tuy cô lúc nào cũng lạnh lùng vậy nhưng chuyện tôn trọng bề trên cô luôn chú ý .
Di Linh hơi ngưng lại khi nhìn thấy Nhất Long đang ngồi ở bàn ăn . Vì có bao giờ anh ăn cơm ở nhà đâu .Nhưng rồi cô cũng lướt cho qua. Cô nhẹ nhàng đi tới bàn ăn rồi kéo ghế ngồi xuống . Nhất Long ngồi đối diện cô theo như góc nhìn của anh thì cô coi anh như vô hình . Còn chẳng thèm dừng ánh mắt lên anh . Làm anh thấy khó chịu vô cùng .
- Bữa sáng của thiếu phu nhân !.
Một nữ hầu bưng bữa sáng ra .Nhưng đĩa ăn vừa đặt xuống thì cô hơi cau mày .
- Quản gia Thẩm à !.
- Dạ ! thiếu phu nhân có gì cần gì ạ !.
- hôm nay chú bị khó chịu hay có bị bệnh hả ?
Quản gia Thẩm không hiểu liền rông tới gần cô . Khi nhìn đĩa đồ ăn thì ông liền hiểu.
- cháu không ăn được nấm mà !!.
- À ! thực ra bữa sáng là do .....
Quản gia Thẩm liếc sang nhìn Nhất Long định nói là anh làm cho cô thì anh cau mày ra hiệu không được nói
- Là sơ xót của tôi ! tôi có chút không khỏe ! mong Thiếu Phu Nhân bỏ qua !!.
- Chú không khỏe sao ? vậy hôm nay chú nghỉ để đi khám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645454/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.