Phòng Di Linh thoang thoảng mùi đặc trưng của cô nó nhẹ nhàng làm người ta thấy thoải mái . Đồ đạc trong phòng cô đều rất gọn gàng và ngăn lắp . Mọi khi anh đi qua phòng cô đến cả liếc nhìn cánh cửa phòng cô anh còn chẳng hề . Nhưng bây giờ mùi hương này , căn phòng này lại làm anh liu luyến đến lạ .
Sau một hồi thẫn thờ thì anh mới chịu đặt cô lên giường .Vừa mới đặt cô xuống giường thì cô lại ngồi bật dậy mắt lơ mơ nhìn anh .
- Lại mơ rồi sao ? ...đã lâu lắm rồi ....tôi không mơ thấy anh ...
Cô đưa tay lên rồi ngón tay chạm nhẹ từ lông mày , mắt , gò má , chóp mũi , rồi dừng lại ở môi anh .
- Mơ mà ....sao lại chân thật đến ...như vậy chứ ?
Bỗng nhiên Di Linh rướn người lên hôn một cái khá kêu vào môi anh . Hành động của cô làm anh cứng đờ người .
- Ực .....- Anh nuốt khan một cái mắt nhìn chăm chăm vào cô .
Bốp
Nhưng một cái tát của kẻ say rượu kia làm anh tỉnh người .
- Sao đánh lại kêu như thế nhỉ ?.
- Chu Di Linh! cô nhìn thẳng vào tôi đây ! - Nhất Long đưa tay dữ mặt cô nhìn thẳng mình .
- Cô có biết tôi là ai không ?.
- Anh sao...là.....là ai chứ ...!
Trước mắt cô bây giờ tất cả đều rất mông lung cô chỉ biết là có một người đàn ông rất đẹp trai .
- À không ......anh ....là tên chồng khốn nạn của tôi sao ? .
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645451/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.