Hôm sau, Lan Tử Nhan vẫn rời nhà lúc tám giờ hơn, trước khi đi hỏi Ngụy Viễn Đông: [ Ông chủ ơi, mở cửa chưa ạ? ]
Ngụy Viễn Đông hồi âm ngay: [ Mở rồi mở rồi, tới nhà ăn cơm trước nhé. ]
Bữa sáng lần này đã bình thường hơn.
Món cháo thanh đạm, cùng vài món ăn kèm đơn giản, có điều mùi vị rất ngon, Lan Tử Nhan vẫn ăn nhiều như cũ.
Mấu chốt là ông chủ Ngụy cứ giục người ta: "Ăn nhiều chút, ăn nhiều chút." Chẳng những nói ngoài miệng, động tác tay cũng quên, vừa thấy chén người ta sắp hết là vội vàng lấy thêm cho người ta.
Nhiệt tình quá đáng rồi.
Lần này Lan Tử Nhan vẫn chưa rửa chén thành công, vừa vuốt bụng nhè nhẹ vừa đi vào tiệm làm việc.
Ông chủ Ngụy chứng kiến cảnh tượng ấy, chẳng khác nào vợ người ta vác cái bụng bự đi tới đi lui. Chờ bóng dáng của Lan Tử Nhan biến mất hẳn, ông chủ Ngụy mới thôi cười, đi rửa chén.
Yêu cuồng si là như thế nào? Chính là như ông chủ Ngụy đây.
Ông chủ Ngụy tự biết mình mất kiểm soát, nhưng vẫn không nhịn được.
Tuy nhiên anh sợ nhóc con sẽ bị mình dọa chạy, chỉ đành chờ đợi, chỉ đành tấn công chậm rãi.
*
Trong tiệm không có ai, Lan Tử Nhan vẫn buồn tẻ, dứt khoát đi trưng hàng hôm qua.
Quà vặt đều rất ngon, chẳng qua giá bán lẻ hơi cao, khách quen ở đây hẳn sẽ không đề cao, có điều bày lên thì vô cùng đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-tien-loi-vien-dong/2441771/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.