Ngụy Viễn Đông tắm rửa xong thay chiếc quần đen, đỏ mặt trở lại tiệm ngồi xuống cạnh Lan Tử Nhan.
Lan Tử Nhan chống cằm phóng tầm mắt ra ngoài cửa, ông chủ Ngụy giả bộ đang xem điện thoại, thực tế thì sự chú ý đều đặt trên người Lan Tử Nhan.
Có điều lúc này tâm trạng Lan Tử Nhan cũng hỗn loạn, mùi sữa tắm thơm ngát tới từ ông chủ Ngụy sau lưng thổi liên tục vào mũi cậu, lỗ mũi không ngứa, mà là tim ngứa ngáy.
Cậu luôn cảm giác ông chủ Ngụy ở rất gần mình, như thể hơi nhúc nhích là đụng trúng, làm cậu hoàn toàn không dám động đậy, trái tim bắt đầu tăng tốc độ nảy thình thịch, cơ thể cứng đờ như bất động, toàn thân rịn một lớp mồ hôi.
Cứ như bị ám.
Đám người ngoài tiệm đang bàn luận viển vông, hai người trong cửa hàng an tĩnh đến đáng sợ.
Tại sao không nói lời nào?
Lan Tử Nhan dần sốt ruột, cậu muốn xoay người nhìn Ngụy Viễn Đông.
Xoay nào! Xoay!
Cậu thầm thúc giục chính mình không ngừng, nhưng hiển nhiên cơ thể không nghe lời, mãi đến khi cậu sực nhớ di động của mình đang nằm bên trái, cần với tay mới lấy được.
Có "lý do chính đáng", Lan Tử Nhan thử nghiêng người sang, thành công với lấy điện thoại.
Cậu thở ra một hơi thật dài.
Hóa ra Ngụy Viễn Đông vẫn giữ một khoảng cách nhất định với cậu, hơn nữa đang nghiêm túc xem điện thoại, chẳng hề nhìn cậu đắm đuối.
Nhận thức này làm Lan Tử Nhan thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-tien-loi-vien-dong/2441766/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.