Ngụy Viễn Đông biết Lan Tử Nhan đã khỏi bệnh hoàn toàn, không nên ở nhà thêm nữa, bèn kéo người ta ra ngoài, bảo là muốn dẫn cậu đi hẹn hò.
Tuy Lan Tử Nhan cũng muốn đi chơi, nhưng dù gì vẫn băn khoăn về cửa hàng tiện lợi của ông chủ Ngụy.
"Không sao, tìm một người trông được rồi." Ông chủ Ngụy hất tay, cơ bản không quan tâm.
"Em là người chú tìm đến trông mà?"
Ông chủ Ngụy cười vang: "Ha ha ha ha Nhan Nhan! Em không biết phải không?"
"Vậy em tới đây làm chi?" Lan Tử Nhan biết thừa còn hỏi.
"Làm vợ đấy." Bây giờ Ngụy Viễn Đông hết ngại ngùng rồi.
Dẫu Lan Tử Nhan cũng muốn nghe anh nói những lời đó, nhưng khi nghe được thật thì lại đỏ mặt, "hứ" một tiếng ra vẻ khinh bỉ.
Ông chủ Ngụy gọi điện thoại, mượn một chiếc xe, lái đến cửa, đích thân mở cửa mời Lan Tử Nhan lên xe dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
"Bất cứ đâu."
"?"
"Chú đưa em đi trốn."
...
Được rồi, còn rất ư là lãng mạn.
Suy cho cùng đi đâu cũng được, chỉ cần người bên cạnh là anh ấy.
Ngụy Viễn Đông lái lên đại lộ, nhoáng cái những ngôi nhà đô thị hóa đã mất bóng, cả một vùng ruộng lúa xanh vàng đan xen bắt đầu xuất hiện.
Lúc này chưa tới chín giờ, trong xe không mở máy điều hòa, Ngụy Viễn cố ý Đông mở toang cửa sổ, làn gió trong lành nhanh chóng chui vào, thổi tung tóc cả hai.
Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-tien-loi-vien-dong/2441752/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.