Hạ Cát đi vào thư phòng, quả trứng sắp nở chính là quả trứng cuối cùng cậu nhận được từ nhiệm vụ của hệ thống. Quả trứng này có vỏ ngoài màu đen, bề mặt sần sùi giống như một lớp giáp ngoài, nhìn qua thì có vẻ giống trứng rồng trong những bộ phim huyễn tưởng phương Tây. Bởi vì có sự liên tưởng này, cộng thêm thời gian ấp trứng tương đối dài, tiềm thức Hạ Cát vẫn luôn cho rằng đây là một bé rồng.
Cậu đến trước lồng ấp, quả trứng màu đen lắc lư mấy lần, ngay khi cậu tưởng vỏ trứng sẽ vỡ thì đột nhiên nó lại phát ra ánh sáng màu đỏ. Sau đó bằng một cách thần kỳ nào đó, quả trứng bay lơ lửng trên không, bồng bềnh trong chốc lát, ánh sáng nhạt dần mới chậm rãi rơi xuống.
Hạ Cát nhìn tình hình này, càng ngày càng cảm thấy giống như cảnh phá vỏ của rồng con trong phim phương Tây, chẳng lẽ là một bé rồng thật?
“Răng rắc....” một tiếng vang giòn, cuối cùng vỏ trứng cũng đã nứt ra. Hạ Cát nuốt nước miếng, không khỏi khẩn trương trong lòng.
Cậu thấy vỏ trứng vỡ thành từng mảnh nhỏ, nhưng lại không thấy bóng dáng thú cưng của mình đâu, bên trong rỗng tuếch, bên trong lồng ấp chỉ còn một đống vỏ trứng.
“Cái gì thế này? Thú cưng của tôi đâu?!” Hạ Cát nhanh chóng thò tay vào lồng ấp, sờ vào đống vỏ trứng kia. Đúng lúc này, bên dưới đóng vỏ có thứ gì đó vọt qua, dán sát vào lòng bàn tay Hạ Cát, có hơi ngứa, cậu theo phản xạ rút tay về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-thu-cung-trong-mo/3557039/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.