Hạ Cát cảm thấy bản thân như rơi vào trạng thái không trọng lực, vô thức run lên hai cái, cuối cùng phịch mông xuống dưới sàn.
Hạ Cát vuốt vuốt cái mông đau ê ẩm, mờ mịt nhìn xung quanh căn phòng, nháy mắt bị bánh pudding và ly kem siêu to khổng lồ doạ cho đơ người. Cậu nhìn mấy đứa nhà mình đều tụ tập ở đây hết, Thỏ Hổ Phách vẻ mặt hoảng hốt, ngay lập tức đã hiểu mấy đứa nhãi này đang làm cái gì.
“Xuýt.....” Hạ Cát xoa mông muốn đứng dậy, đột nhiên phát hiện mọi thứ xung quanh đều trở nên khác lạ, nói chính xác.... thì hẳn là tầm nhìn của cậu trở nên thấp hơn?
“Ba, ba....” Bé Tiên Cá lo lắng cắn móng tay, nơm nớp lo sợ chỉ vào cậu.
Hạ Cát nhìn Bé Tiên Cá, lại nhìn bản thân, bây giờ mới ý thức được vấn đề. Hình người của Tiên Cá là một thiếu niên mười mấy tuổi, trước đây luôn là Hạ Cát cúi đầu nhìn bé. Nhưng bây giờ ngay khi cậu đứng thẳng, lại ngạc nhiên phát hiện mình chỉ có thể ngang tầm mắt của Bé Tiên Cá. Cậu...là bị teo nhỏ lại hả?!
“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra!” Hạ Cát sụp đổ nhìn tay ngắn chân ngắn của mình.
“Ba, cái này....” A Phượng chột dạ giải thích: “Vừa rồi Bông Bộng định dùng năng lực biến viên thịt nhỏ kia trở nên to lớn, sau đó ba đột ngột mở cửa, thế nên....”
Tằm Ngọc xoa cằm nghi ngờ nói: “Lạ kỳ thật, nếu như do Bông Bông không ngắm chuẩn mục tiêu, không phải bây giờ ba nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-thu-cung-trong-mo/3557035/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.