“Tôi thấy thế này là được rồi, về cơ bản không có vấn đề gì, trang trí cũng đẹp mắt lắm, bây giờ chỉ cần chờ giấy chứng nhận được phê duyệt nữa là xong.” Nhân viên công tác mặc đồng phục của trạm phòng chống dịch bệnh đánh dấu vào biểu mẫu trên tay, nói với Hạ Cát.
“Cảm ơn chú rất nhiều, trời nắng nóng thế này mà vẫn qua đây, cháu mời các chú qua bên này uống cốc nước mát.” Hạ Cát nói lời cảm ơn.
“Không được rồi, chúng tôi còn phải tới nhà tiếp theo.” Nhân viên công tác cất tờ đánh dấu vào trong cặp, ngẩng đầu nhìn Hạ Cát: “Người trẻ tuổi mở cửa hàng ở đây không nhiều đâu. Anh bạn trẻ, trang trí cửa tiệm này tốn không ít tiền nhỉ?”
“Ha ha ha, cũng tạm ạ.” Hạ Cát cười nói, cậu trang trí cửa hàng này không tốn lấy một xu.
“Nhìn cậu tuổi còn nhỏ, coi như tôi lắm miệng nói một câu, nếu cậu không thích nghe thì thôi.” Chú thanh tra đẩy mắt kính.
Hạ Cát biết người từ trạm phòng dịch được cử đến chắc chắn có hiểu biết ít nhiều về tình hình các phòng thú y ở Giang thành, những gì họ nói thường là đúng, nên vội vàng xin ý kiến: “Vâng ạ, cháu xin lắng nghe.”
Chú thanh tra viên đi đến bên cửa sổ nhìn ra đường, nói: “Nói chung mở phòng khám dành cho thú cưng ở những khu vực đông dân cư sẽ tốt hơn. Cho dù bên này cũng là khu dân cư nhưng theo tôi được biết, mấy năm trước ở đây cũng mở mấy cái phòng thú y, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-thu-cung-trong-mo/3557020/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.