Từ khi bé Tằm Ngọc ra đời, Hạ Cát đêm nào cũng ôm nó đi ngủ, cảm giác mát lạnh mềm mại, lại còn biết tự nhiệt độ, còn dễ chịu hơn là nằm điều hoà. Mà tài năng thiên bẩm này rất nhanh đã 'chinh phục' được các bạn thú cưng còn lại, đến nỗi đêm nào cũng tụ tập trên giường Hạ Cát, ôm thân thể mập mạp lành lạnh của Tằm Ngọc đi ngủ, tương thân tương ái đến mức khiến người ta vui mừng.
Chỉ là sáng dậy có hơi phiền toái, mọi người đồng tâm hiệp lực xé cái kén tằm thật dày để thoát ra ngoài.
Hạ Cát nhìn tơ tằm rơi vãi đầy giường, thở dài: “Bé Tằm à, con thích làm kén thật đấy, nhả tơ nhiều vậy có mệt không?”
“Xì....” Tằm Ngọc đang nhả tơ, nghe Hạ Cát than thở, một sợi tơ trăng trắng vừa ra khỏi miệng, nó sững sờ nhìn hạ Cát, sau đó hút tơ lại, nuốt xuống.
“!” Hạ Cát bị hành động này của Tằm bảo làm cho sững sờ, phun ra rồi còn có thể nuốt lại được sao?! Cậu cười giải thích cho nó: “Không phải ba không cho con nhả tơ, chỉ cần con vui vẻ là được rồi.”
A Phượng nhìn Bé Chuột cần mẫn gom từng chút tơ tằm vương vãi trên giường, rồi mang về phòng của mình, hỏi: “Em gom mấy cái này làm gì thế?”
Bé Chuột sờ sờ tơ tằm, đáp: “Cái này mát lắm, em định làm thành chăn nhỏ, ban đêm đắp đi ngủ siêu thoải mái.”
“Thật sao?” A Phượng lập tức giơ tay ra sờ, quả nhiên là mát mát lành lạnh, còn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-thu-cung-trong-mo/3557006/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.