Khoa nội trú, bệnh viện đa khoa Giang Thành, phòng 1203.
Mỗi khi y tá trực ban đi vào phòng bệnh, khóe miệng của cô không thể nào kiềm chế được mà câu lên, bởi vì bệnh nhân trẻ tuổi nằm ở khu này thực sự rất dễ thương, lớn lên còn ưa nhìn.
Y tá thân thiện chào hỏi người trên giường bệnh: "Hạ Cát, lại xem video mấy bé thú cưng dễ thương sao, cười đến mặt nở đầy hoa rồi kia kìa."
Chàng trai đang cúi người nhìn điện thoại di động ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt trắng nõn là đôi mắt long lanh to tròn sáng ngời, khóe mắt hơi nhếch, khi cười không khác gì nắng tháng năm rực rỡ.
Hạ Cát mỉm cười giơ màn hình điện thoại lên nói: "Chị y tá, chị đến xem thử đi, con mèo này dễ thương quá!"
Cô y tá giả vờ quan tâm đến video đem đầu ghé sát lại gần Hạ Cát, nhưng cuối cùng lại bị khuôn mặt tươi cười dễ thương của Hạ Cát làm cho giật mình, thầm nghĩ nhóc mới là người đáng yêu ý!
"Nếu thích mèo như vậy, sau khi xuất viện có thể tự mình nuôi một con."
Những gì y tá nói khiến Hạ Cát sững sờ một lúc, cậu nghĩ, có lẽ mình thực sự có thể cân nhắc việc tự mình nuôi một đứa.
Hạ Cát là một lập trình viên, mỗi ngày không phải thường xuyên tăng ca thì cũng về rất muộn. Mặc dù rất thích mèo nhưng cậu chưa bao giờ dám nuôi chúng vì sợ không còn sức để chăm, bao nhiêu năm nay bản thân đều phải dựa vào vận khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-thu-cung-trong-mo/2997613/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.