Sáng ngày 30 tháng 10 năm 3020, Giang Thừa Ngạn tuy chỉ ngủ bốn tiếng nhưng ngủ rất say, sáng sớm đến đồn cảnh sát, tinh thần sảng khoái, không hề cảm thấy mệt mỏi vì thức khuya, so với những đôi mắt đờ đẫn, khuôn mặt hốc hác của những người khác thì đúng là một trời một vực.
Diêu Mẫn ngáp dài, kỳ lạ hỏi: "Đội trưởng, sao anh lại vui vẻ như vậy? Lẽ ra anh không nên như vậy chứ..."
Giang Thừa Ngạn tức giận nói: "Con bé chết tiệt, nói vậy là có ý gì? Tại sao tôi lại không được vui vẻ?"
"Hôm qua anh rõ ràng..." Nhìn thấy vẻ mặt uy hiếp của Giang Thừa Ngạ, Diêu Mẫn vội vàng im miệng, cười ranh mãnh nói: "Không có gì. Chẳng phải là vì đội trưởng anh không có quầng thâm dưới mắt sao? Tôi có chút ghen tị ấy mà."
Giang Thừa Ngạn cho Diêu Mẫn một cái nhìn 'xem như cô hiểu chuyện'. Cậu nhìn mọi người và nói: "Được rồi, bây giờ bắt đầu họp, nói về tiến độ ngày hôm qua. Lý Đồng, cậu đã tìm thấy xe chưa?"
Lý Đồng trả lời: "Tìm được rồi. Nó đậu ở bãi đậu xe ngầm của tiểu khu Quang Mỹ, nhưng biển số đã được đổi trở về."
"Cậu đã thông báo cho đồng nghiệp ở bên giám định giấu vết chưa?"
"Hôm qua tìm được xe tôi đã báo cho anh ấy biết, Tần An đã kéo xe về đồn cảnh sát."
Giang Thừa Ngạn gật đầu, nhìn về phía Lưu Nhiễm nói: "Lưu Nhiễm, người bên kia thế nào?"
Lưu Nhiễm và Vương Bân nhìn nhau và nói, "Ba của Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-tap-hoa-so-514/3350964/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.