Sau khi uống chút nước, Giang Thừa Ngạn cuối cùng cũng lấy lại được hơi thở, nhìn Lăng Hoa An, không nhìn ra được sự chờ mong trong mắt anh, nói: "Hoa An, anh vừa nói cái gì?" 
Lăng Hoa An lặp lại: "Ngày mai Giang đội trưởng muốn ăn gì?" 
Giang Thừa Ngạn càng cười tươi hơn, vui vẻ nhìn Lăng Hoa An, nhưng khi ánh mắt chạm vào bàn tay bị thương của anh, trái tim liền thắt lại. Cậu đưa tay nắm lấy tay Lăng Hoa An, cau mày nói: "Hoa An, tay anh bị bỏng à?" 
"Không sao đâu, hai ngày nữa sẽ ổn thôi." Lăng Hoa An muốn rút tay về, nhưng Giang Thừa Ngạn đã dùng sức nắm lấy cổ tay anh. 
Giang Thừa Ngạn nhìn bàn tay bị thương của Lăng Hoa An, thấy vết sẹo màu đỏ sẫm to bằng ngón tay cái trên mu bàn tay thon dài và trắng trẻo của anh thật khó chịu. Cậu đau lòng nói: "Anh bị bỏng khi đang nấu ăn phải không?" 
"Không sao đâu, tôi quen rồi, mấy ngày nữa sẽ ổn thôi." Lăng Hoa An lại rút tay về nói: "Ăn nhanh đi, lát nữa sẽ nguội." 
"Về sau đừng nấu nữa." Giang Thừa Ngạn đột nhiên mất đi cảm giác thèm ăn. 
Lăng Hoa An buồn cười nói: "Không nấu ăn thì ăn cái gì?" 
"Tôi nấu cho anh." Ý thức được mình nói cái gì, Giang Thừa Ngạn nhanh chóng giải thích: "Ý tôi là tôi có thể gọi đồ ăn mang về cho anh." 
"Thức ăn bên ngoài không sạch sẽ, ăn nhiều quá không tốt cho sức khỏe." 
"Vậy tôi sẽ làm cho anh." Giang Thừa Ngạn khẩn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-tap-hoa-so-514/3344377/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.