Lần đầu tiên dùng vỉ nướng mà cậu ta đã có thể nắm giữ chính xác những gì quan trọng nhất rồi. Cánh gà cậu ta nướng có lớp da ngoài vàng ruộm, thịt bên trong non mềm nhiều nước, mức lửa và gia vị không hề sai lệch.
Lộ Dao không nhịn được vỗ vai cậu ta: "Giỏi lắm, ngày mai tôi giao vỉ nướng cho cậu."
Huấn luyện nhân viên mới xong, cô lại bắt đầu thử làm sản phẩm mới.
Bạch Minh coi như là người thử thức ăn. Ăn như hổ đói không ít đồ ngon, suýt nữa thì nuốt luôn cả đầu lưỡi.
-
Ngày tiếp theo lúc Lộ Dao mở cửa cửa hàng nhỏ, khách tới ăn nhanh chóng phát hiện ra trong cửa hàng có thêm một nhân viên trông cực kỳ xấu.
Nếu không phải bà chủ giới thiệu đây là nhân viên mới tới thì bọn họ đều sẽ cho rằng người này là bảo vệ của khu vui chơi nào đó tới canh cửa cũng nên.
Có Bạch Minh ở đây nên mấy việc nặng nhọc như dọn vỉ nướng, bếp núc và canh ngọt đều không cần Lộ Dao phải bận tâm.
Cô cầm cái bảng hiệu nhỏ mới viết xong tối hôm qua ra để bên ngoài. Khách nhìn một cái là biết có sản phẩm mới, còn lên một lần ba loại luôn. Vẫn hạn chế lượng bán ra nhưng không hề xóa được nhiệt tình của bọn họ. Mọi người rối rít gọi thức ăn.
"Bà chủ ơi, mang lên cho tôi mỗi món mới một phần nha."
"Tôi cũng muốn tôi cũng muốn!"
Lộ Dao nói với Bạch Minh: "Tiểu Bạch, giao vỉ nướng cho cậu nha. Tôi phụ trách bánh nướng áp chảo."
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-kinh-doanh-o-di-gioi/3949094/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.