Chương 120
“Trời, là dạ minh châu thời thượng cổ trong truyền thuyết đây sao?!”
Một người đang vây xem nhịn không được phải kêu lên, biểu tìnhkhoa trương sùng bái đến cực điểm cứ y như là nhìn thấy tổ tiên đangđứng trước mặt vậy. Không nói đến cái khác, nếu chỉ đơn thuần nhìn biểutình và tiếng kêu của gã, trong mười người đã có hết bảy người cho rằngcái mà gã nhìn thấy chính là viên dạ minh châu hàng thật giá thật.
Kim Dư nghe thấy tiếng kêu này cũng lộ vẻ sợ hãi. Cho dù viên dạ minh châu này có ở tại cái nơi trước kia, thì cũng là loại bảo vậtkhiến người ta say mê không ngừng thảo luận. Nếu thật sự có người bảotồn được nó, vậy hoàn toàn không cần phải nói nữa, đây chính là quánquân của cuộc tỷ thí ‘trân tàng’, người có được dạ minh châu nhất địnhcó thế thắng lợi.
Nghĩ như vậy, mấy người Kim Dư liếc nhau một cái sau đó bước đến gần cái chỗ bị đoàn người vây xem. Không chỉ vì bọn họ muốn được nhìnthấy thứ trân bảo kia, trừ việc này ra, người sở hữu trân bảo này, cũnglà sự tồn tại mà bọn họ cực kỳ để ý.
Nếu người bình thường bị vây chặt như nêm cối trong cả một đámngười muốn xông ra tìm một con đường máu thoát thân, vậy thân thể và tâm lý của người đó nhất định phải rất cường đại, đồng thời còn phải códũng khí bất chấp tất cả tiến về phía trước không sợ bị đạp và da mặtdày hơn bức tường thành mới có thể mở ra một con đường máu! Nói khôngchừng còn có thể trở thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-di-thu-so-138/1350663/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.