Đối với ông chủ Kim mà nói, y tuyệt không tin chuyện duyên phậnquỷ dị gạt người gì đó. Lúc nhỏ, mỗi khi y muốn cái gì đó hoặc là món đồ chơi nào đó, phụ thân đại nhân và mẫu thân đại nhân luôn dùng mấy lờithâm ý mà nói với y, thứ này rất quý, nếu con và nó có duyên phận, chờđến lúc nó giảm giá ba mẹ sẽ mua!
Vì thế, khi ông chủ Kim vẫn còn là một thằng nhóc shota, liềnkhông ngừng ngóng trông duyên phận tới, nhưng thực tế lại chứng minh một điều, duyên phận giữa y và đồ chơi ít đến đáng thương, hơn nữa lúcduyên phận tới, y đã bắt đầu mong chờ duyên phận với món khác rồi.
Cho nên nói, Kim tiểu shota cho rằng, duyên phận gì gì đó, chỉ là cái rắm!
Nhưng lang bạt ở trong tận thế lâu như vậy, tại thời điểm kia,Kim thuần thú sư từ một thằng nhóc hoàn toàn không tin vào duyên phậnlại cho rằng có lẽ duyên phận cũng đã xuất hiện ở một mức độ nào đó.
Trăm ngàn lần đừng xem thường một biến hóa nào đó, phải biếtrằng, muốn người theo thuyết vô thần tin tưởng vào chuyện mơ hồ nào đó,vô luận tạo ra kết quả gì thì vẫn là một con người, là một người vô cùng bưu hãn cường đại!
Mà người Kim Dư gặp được kia, lại chính là một người vô cùng bưu hãn.
Lúc đó, bởi vì Kim Dư có mãnh thú phục tùng bên người, so vớingười khác thì biết nhiều hơn một chút. Ví dụ như nơi nào an toàn, nơinào còn sót lại thức ăn và dự cảm được nơi nào sắp sửa phát sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-di-thu-so-138/1350644/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.