Bất tỉnh và giả bộ bất tỉnh tuy một cái bị động còn một cái là chủ động, nhưng tụi nó có chung một điểm, đó chính là có thể tạm thời tránh thoát rất nhiều việc khó xử. Tỷ như bị bắt gian tại giường, tỷ như ý đồ phản công bị bại lộ, lại tỷ như lúc mình bị thương cả tình nhân lẫn ông xã đều xuất hiện cùng một lúc, nếu mở miệng giải thích, đi đời nhà ma là cái chắc, bất tỉnh hay giả bộ bất tỉnh mới là phương pháp tốt nhất.
Kim Dư phải đối mặt với một tên boss hung tàn đánh không được lại còn bị trào phúng, cái cơ thể trung thành của y rốt cục ở thời điểm mấu chốt đình chỉ hoạt động, khiến y té xỉu, cực kỳ đẹp.
Nhưng mà.
Ngất và chết không giống nhau. Ngất chắc chắn sẽ bị hạn chế thời gian. Cho dù cậu có bị trọng thương thì cùng lắm chỉ bất tỉnh ba ngày, người có đời sống thực vật thì lại là chuyện khác. Vì thế, cho dù có ngất xỉu xong thì cũng phải tỉnh lại giải thích vì sao lại bị bắt gian, vì sao lại đòi phản công, vì sao chân đạp hai thuyền.
Cho nên, đợi đến lúc Kim Dư tỉnh lại, vừa mới mở mắt ra liền phải đối diện với đôi mắt màu vàng tràn ngập ý tứ khinh bỉ. Khi Kim Dư thống khổ ý thức được chân lý: là phúc không phải họa, là họa khó tránh khỏi, thì chủ nhân đôi mắt kia lại nói:
"Tôi vốn định, nếu cậu lại ngất lần nữa, liền đạp tới lúc cậu tỉnh thì thôi."
"....." Có thể đừng mới vừa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-di-thu-so-138/1350558/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.