Tô Tử Câm hai mắt nửa mở nửa khép, nàng cứ như vậy đi về phía cửa sổ.
Ánh trăng lạnh lẽo từ ngoài cửa sổ chiếu vào, rơi xuống một mảnh ánh sáng nhợt nhạt, có vẻ vô cùng yên tĩnh quỷ dị.
Nhưng vào lúc này, Tô Tử Câm bỗng nhiên phá cửa sổ ra, cả người mất hồn đi về phía trước.
Đột nhiên, một tiếng cười quyến rũ dưới ánh trăng truyền đến.
Thủy Vô Nguyệt nằm nghiêng trên nóc nhà, nhìn Tô Tử Câm dần dần đi tới trong viện.
“Ôi tiểu mỹ nhân của ta...”
Thủy Vô Nguyệt nhìn thấy Tô Tử Câm trong viện mà lòng đầy vui vẻ.
Đột nhiên, thân ảnh nàng lóe lên, trực tiếp nhảy khỏi nóc nhà, đứng ở trong sân.
Nàng vẫy tay với Tô Tử Câm: “Tiểu mỹ nhân, đến chỗ ta này!”
Tô Tử Câm tiếp tục đi về phía trước, vừa lúc đi tới trước mặt Thủy Vô Nguyệt.
Thủy Vô Nguyệt vung tay trước mặt Tô Tử Câm, sau đó đặt một con tắc sắc cổ trùng trên trán nàng.
Sau một lát, tắc sắc cổ trùng hút no máu, biến thành đỏ như máu.
Thủy Vô Nguyệt đưa tay thu hồi cổ trùng, búng một cái trước mặt Tô Tử Câm.
Trong nháy mắt, Tô Tử Câm bỗng nhiên mở hai mắt ra, cả người tỉnh táo lại.
“Tiểu mỹ nhân, lại gặp nàng, ta vui lắm đấy!”
Thủy Vô Nguyệt cười quyến rũ, đưa tay muốn kéo Tô Tử Câm vào trong lòng mình.
Trong nháy mắt Thủy Vô Nguyệt vừa muốn chạm vào Tô Tử Câm, một thanh kiếm từ phía sau Tô Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076324/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.