Đôi mắt Thanh Ly ảm đạm buồn bã, thần sắc có chút khó coi.
“Để hắn đến phòng khách chờ đi.”
“Vâng, Thần Tôn.”
Thanh Ly phân phó xong đồng tử, sau đó quay đầu phân phó thị nữ canh giữ ở bên cạnh Thanh Liên Linh Trì.
“Chiếu cố nàng cho tốt, đừng để nàng rời khỏi Thanh Liên Linh Trì, nếu như có chuyện gì, trực tiếp tới tìm ta.”
“Vâng, Thần Tôn.”
Phân phó xong, Thanh Ly quay đầu liếc mắt nhìn Thanh Liên Linh Trì, khẽ thở dài một tiếng, xoay người rời đi.
Bên trong phòng tiếp khách.
Thương Lăng đứng ở đó, phòng khách vốn thanh tịnh và đẹp đẽ, tản ra hương sen thanh mát chợt trở nên lạnh lẽo.
Còn chưa vào phòng khách, Thanh Ly cũng đã cảm thụ được khí thế của Thương Lăng.
Đi vào bên trong phòng khách, Thanh Ly thay một nụ cười ấm áp, chậm rãi đi tới trên chủ tọa.
“Không biết Thương Lăng Thượng Thần đến thăm Thanh Liên Linh Sơn, chiêu đãi không chu đáo, xin hãy thứ lỗi.”
Thanh Ly ngồi xuống, bưng chén trà bên cạnh bàn lên.
” Sao Thương Lăng Thượng Thần không ngồi xuống, trà thơm nhất phẩm của Thanh Liên Linh Sơn, nhất định có thể để ngài lưu lại hương thơm, nhớ mãi không quên.”
“Không cần, ta tới đón Tư Mệnh trở về.”
Nghe nói thế, tay Thanh Ly dừng lại, thần sắc có chút không vui.
“Ta nghe nói, bảy ngàn năm trước, Thương Lăng Thượng Thần đột nhiên xuất hiện, một mực vì Tiên Giới trấn thủ U Hư Giới, chống đỡ yêu giới xâm nhập. Thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076264/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.