Editor: Phù Đàm Bách Diệp
Giản Chỉ Hề nghiêng đầu qua chỗ khác, chỉ thấy các tiên nữ vốn dĩ còn cách một đoạn đều đã đuổi đến nơi.
“Ta không nhìn lầm chứ! Thương Lăng thượng thần đang dìu nàng?”
“A! Ngươi không nhìn lầm, Tư Mệnh thành công rồi!”
“Ta đã nói rồi! Cứ như Tư Mệnh dũng mãnh xông lên như vậy mới có thể theo đuổi được nam thần!”
“Thật không nhìn ra, Tư Mệnh như sấm rền gió cuốn, hành sự thật không ngờ nhanh chuẩn ác!”
Giản Chỉ Hề trừng lớn hai mắt, nuốt vài ngụm nước miếng, lúc này nàng mới hồi phục tinh thần lại phát hiện tay Thương Lăng còn nắm ở thắt lưng nàng!
Nàng vội vàng lấy tay Thương Lăng ra, đứng xa Thương Lăng một bước, nhanh chóng phân rõ giới hạn.
Thương Lăng thấy vậy nhíu mày, mở miệng nói: “Lạt mềm buộc chặt?”
Tiếng hắn không lớn không nhỏ, vừa đủ để đám tiên nữ phía sau nghe được.
Sau khi nói xong, Thương Lăng lập tức xoay người bay đi.
Nhìn bóng lưng Thương Lăng tiêu sái rời đi, Giản Chỉ Hề hối hận khi lịch kiếp không đánh cái mông hắn tới nở hoa tràn ngập hường phấn.
Thằng nhãi này tuyệt đối là cố ý, quả thực quá độc ác!
“Tư Mệnh! Thủ đoạn theo đuổi Thương Lăng thượng thần của ngươi thật nhiều nha!”
“Cạn tào ráo máng, lạt mềm buộc chặt, thật cao minh, đúng là cao thủ tình trường?”
“Đúng vậy đúng vậy, trách không được Dao Cơ đấu không lại ngươi, không nghĩ được ngươi lại lợi hại như vậy!”
Giản Chỉ Hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076252/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.