Editor: Phù Đàm Bách Diệp
Thấm Tử Nhân cười đến vẻ mặt ái muội.
“Thay ta chiếu cố Vân Triệt.”
“Không thành vấn đề, chớ quên đem người mang đến là được.”
“Đi.”
“Không tiễn!”
Thương Lăng thân hình lóe lên bay khỏi Đại Hoang Vân Hải.
Thấm Tử Nhân nhìn bóng lưng hắn rời đi, yếu ớt thở dài, xoay người, nhìn về phía Vân Triệt bên trong bích thủy linh hồ.
“Tiểu bảo bối, mau mau tốt nha.”
Thấm Tử Nhân hất tay áo một cái, nhiều đóa hoa tử đằng phiêu tán ra ngoài, bên cạnh Băng Liên Linh Bàn xoay một vòng, điểm một cái linh quang từ trên tử đằng hoa rơi xuống, rót vào bên trong Linh Bàn.
Tiên giới, núi Xích Lĩnh.
Trước cửa Xích Đế Cung, Thương Lăng chậm rãi đáp xuống, hắn giương mắt nhìn về phía Xích Đế Cung cao vút trong mây, thần sắc băng lãnh.
Lúc này, thủ vệ trước cửa Xích Đế Cung đi lên trước, hướng phía Thương Lăng thi lễ.
“Thương Lăng Ttượng thần, xin hỏi là tới bái phỏng Xích Đế sao?”
“Mang Dao Cơ giao ra đây.”
Thủ vệ đồng sững sờ, một chút không hiểu ý tứ của Thương Lăng, hắn lại hỏi một lần nữa.
“Thương Lăng thượng thần là tới tìm thần nữ sao?”
Thương Lăng không trả lời, dưới chân hắn, một tầng băng dần dần kết, sau đó nhanh chóng hướng Xích Đế Cung khuếch tán.
Thủ vệ vừa nhìn điệu bộ này, lập tức bị dọa sợ, hắn một chút cũng không dám dây dưa, đầu cũng không quay lại chạy nhanh vào bên trong Xích Đế Cung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076221/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.