Editor: Phù Đàm Bách Diệp
*Cứu tử chi lộ: có thể hiểu đây là con đường cứu Vân Triệt của Mộ Thanh Yên và Quân Bắc Hàn.
“Tư Mệnh, ta mang nghiệt chủng này đi.”
“Ngươi muốn đi đâu?”
“Ta chờ ngươi ở núi Lộ Trạch, dọc đường ba quỳ chín lạy đến cho ta.”
Dao Cơ nói xong, móng tay dài rạch một cái, lập tức cắt đứt cổ tay nhỏ bé của Vân Triệt.
“Để xem ngươi có thể tới trước khi nó khô máu hay không, còn có tuyệt đối không được nói cho Thương Lăng, tự ngươi đến, ta đợi ngươi ở núi Lộ Trạch.”
Dao Cơ nói xong, cười lớn nghênh ngang mà đi, trong nháy mắt không thấy tung tích.
Nhìn Dao Cơ mang Vân Triệt đi, hoàn toàn biến mất, thân thể Mộ Thanh Yên mềm oặt, ngã ngồi trên mặt đất.
Toàn thân nàng toát mồ hôi lạnh, toàn thân lạnh lẽo, toàn thân mềm nhũn.
Vân Triệt, Vân Triệt của nàng...
Mộ Thanh Yên hít sâu một hơi, không quay đầu chạy ra phía bên ngoài hoàng cung.
“Nương nương, nương nương!”
Tử Tô thấy Mộ Thanh Yên không quay đầu chạy đi, nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng mà đuổi theo một lúc, Mộ Thanh Yên liền biến mất.
Mộ Thanh Yên vừa mới cùng ai nói chuyện, nói cái gì mà nàng một chút cũng không nghe được, cũng không nhìn thấy!
Tử Tô sợ hãi không thôi, nhanh đi về báo cho Quân Bắc Hàn.
Một đường Mộ Thanh Yên chạy như điên, một đường từ hoàng cung đi ra ngoài, xông ra hoàng cung, dọc đường đi ra tay không ít.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076201/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.