Editor: Phù Đàm Bách Diệp
“Đáng tiếc tiên đế và thái hậu không nhìn thấy, nếu không bọn họ nhất định sẽ vui mừng.”
Mạnh Tử Nam nói hết lời, hắn ngẩng đầu tỉ mỉ quan sát phản ứng của hoàng hậu.
Ai biết Mộ Thanh Yên vẫn gật đầu, cũng không có chút phản ứng dư thừa.
Nhưng Mạnh Tử Nam vẫn thấy rõ khóe mắt Mộ Thanh Yên mang theo một phần châm chọc.
Đây là thói quen của Mộ Thanh Yên, mỗi lần nhắc tới tiên đế, khóe mắt Mộ Thanh Yên đều sẽ không tự chủ mà toát ra một loại châm chọc.
Đây là Mạnh Tử Nam nhìn ba năm, nhớ kỹ vô cùng rõ ràng!
Cho nên hiện tại hắn có thể kết luận, Tử Anh thần nữ trước mắt, quả thực chính là thái hậu Mộ Thanh Yên!
Toàn thân hắn run lên, sắc mặt trắng bệch, nhất thời nhớ lại những lời tối hôm qua quỷ hồn Lãnh phi nói, tất cả đều hiện trong đầu một lần lại một lần.
Càng nghĩ càng đáng sợ, càng nghĩ càng lạnh sống lưng!
Đất nước sắp diệt vong, tất có yêu nghiệt!
Mà bây giờ yêu nghiệt này đang ở ngay trước mắt hắn!
Nghìn thu cơ nghiệp Thanh quốc tuyệt đối không thể hủy trên tay yêu nghiệt này!
Lúc này, Mạnh Tử Nam hít sâu một hơi, ổn định tâm thần.
Hắn lấy từ ống tay áo một trang giấy mỏng, mở ra, đưa tới trước mặt Mộ Thanh Yên.
“Hoàng hậu nương nương, vi thần có viết một mảnh nhân nghĩa lễ trí tín luận án, đưa cho thái tử, hy vọng hắn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076196/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.