Chương trước
Chương sau
Tay Mộ Thanh Yên run lên, đôi mắt ngó loạn, không nói lời nào.

Quân Bắc Hàn thở dài, lấy sách trong tay Mộ Thanh Yên xuống, ôm nàng lên đi vào trong tẩm điện.

“Thanh Yên, nàng phải nghe lời, không nên cáu kỉnh, hiện tại trong bụng còn có một bảo bảo đấy!”

“Ta mới không cáu kỉnh,  mang có cái thai mà thôi, nào nghiêm trọng như vậy? Cũng không phải còn có một hơi thở.”

Mộ Thanh Yên cảm thấy Quân Bắc Hàn thật quá khẩn trương.

Trước khi nàng xuyên không vốn là một bác sĩ, kiến thức mang thai vẫn có, cơ bản là không có khoa trương như vậy.

“Nàng đừng nói hươu nói vượn nữa, sau này nàng đừng hòng ra khỏi cửa tẩm điện.” Quân Bắc Hàn nhíu mày uy hiếp nói.

“Chàng nhốt ta ư!”

“Giờ nàng mới phát hiện sao?”

Quân Bắc Hàn phá lên cười.

“Từ lúc nàng trở về ta liền nhốt nàng lại, nhốt trong lòng ta, không thể đi nữa.”

“Thanh Yên, nàng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ta đâu.”

Mộ Thanh Yên cúi đầu, mặt đỏ lên, thằng nhãi này học từ đâu lời ngon tiếng ngọt vậy chứ.

“Thanh Yên, chờ thêm một thời gian, nàng cũng không cần làm thái hậu nữa.”

Tay Quân Bắc Hàn khẽ vuốt ve khuôn mặt Mộ Thanh Yên.

“Chàng muốn làm gì?”

“Nàng không cần quản, tóm lại nàng chỉ cần thanh thản làm hoàng hậu của trẫm là được rồi.”

Mộ Thanh Yên tựa trên người Quân Bắc Hàn, có chút buồn ngủ.

Nàng phát hiện nàng càng ngày càng lười, thậm chí ngay cả suy nghĩ cũng lười.

Nếu những việc này do Quân Bắc Hàn nhọc lòng, nàng sẽ chờ.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, chỉ chớp mắt đã hai ngày.

Sau khi hai nữ nhi của đại thần tự sát trong phòng, hai gã đại thần Ngự Sử Vi Dương Hồng và Tuần phòng doanh Mao La Xuân cũng tự sát trong phòng của mình.

Tin tức này khiến toàn bộ hành cung sợ hãi.

Cho nên đại điển tế tổ lại thêm một tầng u ám.

Sau chuyện này, bầu không khí trong hành cung càng căng thẳng hơn, mọi lời xôn xao, người người cảm thấy bất an.

Rất nhiều đại thần bắt đầu phản đối tiếp tục tiến hành tế tổ, nhưng có một bộ phận đại thần kiên trì tiến hành.

Tế tổ là việc lớn quốc gia, quyết không thể qua loa hủy bỏ.

Cuối cùng nhìn đại thần tranh luận không ngớt phía dưới, Quân Bắc Hàn quyết định, Tế Tổ Đại Điển tiếp tục tiến hành, lại tăng cường phòng bị hành cung.

Không thể hiểu được đã chết bốn người, tìm không thấy một chút manh mối, không ít người bắt đầu suy đoán có yêu quái đang tác quái.

Hơn nữa lời đồn này chẳng những không bị ngăn lại, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.

Hôm nay, Quân Bắc Hàn triệu tập đại thần tổ chức hội nghị một lần nữa.

“Bên ngoài có lời đồn đãi, chúng ái khanh đã nghe nói chứ?”

Sắc mặtQuân Bắc Hàn  thâm trầm, hai đầu lông mày không có nửa điểm vui vẻ.

“Hoàng thượng, vi thần cho rằng những lời đồn đại kia đều không thể tin, người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái, những thứ này đều là đồ vật giả dối không có thật, nhất định phải ngăn lại kịp lúc!”

“Hoàng thượng, ngược lại vi thần cảm thấy thà tin rằngcó, còn hơn tin không có, chuẩn bị sớm để kịp có đối sách.”

“Nếu có yêu quái thật thì  thế nào?”

“Hoàng thượng, không bằng viết thư đến Ninh quốc, mời một cao nhân đắc đạo tới tọa trấn?”

Các đại thần ngươi liếc mắt, ta một lời, tranh cãi không ngớt.

Cuối cùng, Quân Bắc Hàn quyết định đến Ninh quốc mời một cao nhân đắc đạo tới tọa trấn, nhưng đồng thời phòng bị nhiều hơn một tầng, hai bên không chênh lệch lắm.

Trên đỉnh đầu hành cung là một mảnh u ám, đẩy ra một khe hở, cuối cùng cũng có hi vọng giải quyết.

Nhưng tất cả mọi người còn chưa kịp cao hứng, đạo trưởng còn chưa tới hành cung.

Một sự kiện nghiêm trọng hơn làm cho người ta khủng hoảng xảy ra

Thái hậu Mộ Thanh Yên, thắt cổ tự sát tại tẩm điện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.