Chương trước
Chương sau
Tế tổ năm năm một lần là nghi thức vô cùng long trọng của Thanh quốc.

Tế điện tổ tiên, cầu phúc an khang.

Một đội ngũ mênh mông xuất phát từ kinh thành, nhìn xa như một con rồng dài, vô cùng long trọng.

Trước đội ngũ là thống lĩnh Ngự Lâm Quân cùng đại tướng quân Doãn An Nhiên.

Ở giữa đội ngũ là xe ngựa của hoàng đế và thái hậu, phía sau bọn họ là văn võ đại thần.

Đi khoảng chừng nửa ngày, trước khi mặt trời lặn, tất cả mọi người đến Kinh giao Hoàng Lăng, vào ở hành cung.

Kinh giao Hoàng Lăng được ông trời ưu ái, phong thuỷ rất tốt.

Phía sau Hoàng Lăng có một suối nước nóng tự nhiên, nước trong suối quanh năm ấm áp, có nhiều khoáng chất, dưỡng sinh dưỡng nhan.

Mà hành cung Hoàng Lăng xây ở bên cạnh suối nước nóng, bao bọc toàn bộ suối nước nóng bên trong.

Bình thường hành cung chỉ có hoàng đế mới có quyền ở, các văn võ đại thần không có tư cách vào.

Chỉ khi tế tổ năm năm một lần, văn võ đại thần mới được hoàng đế ban cho cơ hội đến suối nước nóng tắm rửa hưởng thụ, cơ hội mười phần trân quý.

Vì vậy, các quan viên mang theo tùy tùng, thông thường sẽ đem tùy tùng là gia quyến trong nhà, để bọn họ cũng có thể cùng nhau hưởng thụ.

Cam Tuyền Cung.

Gió thổi tung rèm cửa bốn phía, ánh trăng xuyên thấu qua khe hở màn chui vào, mê man chiếu vào suối nước nóng.

Khí nóng lượn lờ bay lên, toàn bộ suối nước nóng tỏa ra hơi nước mênh mông.

Mộ Thanh Yên nghe nói Quân Bắc Hàn vừa mới đến hành cung liền cùng các đại thần hội nghị, nàng liền một thân một mình tới Cam Tuyền Cung.

Cởi quần áo, Mộ Thanh Yên từng bước đi vào bên trong suối nước nóng.

Da thịt ngâm trong nước suối ấm áp, Mộ Thanh Yên cảm thấy tế bào toàn thân đều rung động.

Suối nước nóng rất lớn, giống như một hồ bơi.

Dưới ánh trăng, bên trong hơi nước mông lung khiến người ta không nhìn rõ lắm.

Mộ Thanh Yên dựa vào cạnh hồ nhắm mắt dưỡng thần.

Chợt nghe bên ngoài truyền đến một giọng nữ.

“Bây giờ hậu vị của hoàng thượng đang bỏ trống, nghe nói, lần tế tổ này hoàng thượng sẽ định ra hoàng hậu.”

“Chẳng trách lần này các đại thần trong danh ngạch đều mang theo nữ nhi, phu nhân đều để lại nhà.”

“Tỷ tỷ, lần này nếu một trong hai tỷ muội chúng ta may mắn thì đừng quên nhau nhé.”

“Được, muội muội. Nghe nói trước đó hoàng thượng đang nghị sự, cũng không biết bao giờ kết thúc.”

“Dù có kết thúc thì đêm muộn như vậy cũng sẽ không tới suối nước nóng đâu.”

“Muội muội có điều không biết, ta vừa mới nhận được tin tức, suối nước nóng bên này đang chuẩn bị, khẳng định có người dùng.”

“Tỷ tỷ, ở Cam Tuyền Cung trừ hoàng thượng, còn có thái hậu, nếu là người thì sao?”

“Muội nói lão xử nữ kia? Sẽ không đâu, hiện tại bà ta bị hoàng thượng khống chế, trong tay không có quyền lực, là một cái vỏ rỗng, nhất cử nhất động đều bị khống chế!”

“Tỷ tỷ biết thật nhiều!”

“Chưa hết đâu, học chút nhé, chờ một lúc sau hoàng thượng xuất hiện thì xem bản lĩnh của ta. Ôn tuyền xứng mỹ nhân, nhất tiêu hồn mê người.”

Nghe như vậy, Mộ Thanh Yên suýt chút nữa phun ra một ngụm máu!

Lão xử nữ?

Thì ra mọi người bên ngoài đều gọi nàng như thế!

Hai nữ nhân này muốn bay lên đầu cành làm phượng hoàngà?

Mộ Thanh Yên cười nhạt, đắc tội yêu hậu, sống qua đêm nay hẵng nói tiếp.

“Tử Tô” Mộ Thanh Yên gọi.

Nhưng không ai đến.

Mộ Thanh Yên nhíu mày, lại gọi một tiếng, vẫn không có phản ứng.

Khi Mộ Thanh Yên muốn đứng dậy, đột nhiên, cổ chân đụng tới một cái gì đó.

Thật dài, thật mềm mại, giống như tóc?

Tim Mộ Thanh Yên đột nhiên đập mạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.