Mộ Thanh Yên đỡ trán, nàng cảm thấy thằng nhóc này càng ngày càng méo mó không ra dáng ra hình rồi.
Lúc đầu đến còn biết thông báo một tiếng, bây giờ đến là trực tiếp để con thỏ dẹp đường luôn.
Lúc đầu còn biết đúng mực, bây giờ suốt ngày chỉ muốn làm sao ăn nàng thôi.
Sai rồi, sai quá sai rồi nha!
“Hoàng thượng, người mau về đi, trời không còn sớm nữa.”
Mộ Thanh Yên xụ mặt xuống.
“Ồ, trời không còn sớm nữa, nên nghỉ ngơi rồi.”
“...”
Quân Bắc Hàn nói xong, bắt đầu tự mình cởi áo khoác.
Mộ Thanh Yên sững sờ, vội đi lên níu lấy y phục Quân Bắc Hàn để hắn dừng cởi.
Ai biết Quân Bắc Hàn ngẩng đầu, đầu tiên là nhìn Mộ Thanh Yên rất kì lạ, sau đó lộ ra một nụ cười gian xảo.
“Thanh Yên, dù nàng có gấp không chờ nổi cũng đừng như lang như hổ vậy chứ, mặc dù nàng làm thái hậu rất khí phách, nhưng mấy loại chuyện như vầy vẫn nên dè đặt một chút mới tốt.”
“...”
Mộ Thanh Yên đột nhiên buông lỏng tay, sau đó lui lại mấy bước, vẻ mặt bi thương.
“Ai gia không dạy dỗ hoàng thượng cho tốt, phụ sự giao phó của tiên đế! Ai gia có tội!”
“Không việc gì, trẫm cũng có tội mà.”
“...”
Mộ Thanh Yên nhìn Quân Bắc Hàn không khỏi đỡ trán, nàng nói: “Hoàng thượng vẫn nên về đi.”
“Thanh Yên, nàng đang xấu hổ sao?”
“Ta cảm thấy, người còn cứu được.”
“Vậy nàng tới đi”
Quân Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076125/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.