“Mộ Thanh Yên, ngươi buông ra!” Quân Bắc Hàn rống giận.
“Tài nghệ không bằng người ta cũng không cần làm thùng rỗng kêu to, chút công phu mèo cào này mà còn muốn đấu với ta!”
Mộ Thanh Yên ngoài miệng nói ung dung nhưng thật ra đã rất vất vả.
Nàng phí sức chín trâu hai hổ mới trói chặt được Quân Bắc Hàn, nàng sẽ thả à?
Hôm nay nàng chịu thiệt, bị chiếm tiện nghi tìm ai đòi bây giờ?
“Mộ Thanh Yên, ngươi chờ đó cho trẫm, đừng rơi vào tay trẫm đấy!”
Quân Bắc Hàn giận dữ, việc này thật sự quá mất mặt, thiếu chút nữa đã bị người khác thấy hắn bị Mộ Thanh Yên đè đầu trói chân.
“Ừ ”
Mộ Thanh Yên khinh thường, hôm nay là ngoài ý muốn, nếu có lần sau nàng cũng không cho Quân Bắc Hàn đánh lén chiếm tiện nghi như vậy.
Quân Bắc Hàn nhìn Mộ Thanh Yên ở trên người mình, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Một ngày nào đó, nữ nhân này rơi vào tay mình, phải xẻ ra nuốt vào vào bụng, ăn sạch sành sanh, dục tiên dục tử*.
* sướng chết đi sống lại, kiểu phê thuốc:v
Lúc đó nàng ta phải cầu xin tha thứ, có còn dám lớn lối kiêu căng như vậy nữa không!
“Mộ Thanh Yên, ngươi đủ chưa?”
“Ta là mẫu hậu con đó, không biết xưng hô sao?”
Mộ Thanh Yên trói chặt, sau đó dùng sức bóp khuôn mặt Quân Bắc Hàn, bóp đến mức mặt hắn đỏ ửng lên.
“Ngươi nói ngươi là mẫu hậu trẫm, vậy mấy năm qua ngươi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076111/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.