Quân Bắc Hàn hét một tiếng, Mộ Thanh Yên liền tức giận.
Thấy một đóa bạch liên hoa tới tìm ngược liền bóp chết, tới đóa nào bóp chết đóa đó, nàng không muốn buông tay.
Người nào ngăn cản nàng, nàng xử luôn kẻ đó.
Mấy đóa bạch liên hoa này nếu không bị tiêu diệt, nàng nhất định sẽ hối hận!
Thế là Mộ Thanh Yên không dừng tay, ngón tay thu lại, móng tay bén nhọn đâm vào trong cổ họng Ngọc Tuyết.
Ngọc Tuyết đau đớn bỗng nhiên đẩy về phía trước, mang theo yêu lực đánh về phía Mộ Thanh Yên.
Thân hình Mạch Lưu Thương lóe lên vội đến trước người Mộ Thanh Yên giúp nàng cản lại.
Ai mà biết Mạch Lưu Thương còn chưa tới, Quân Bắc Hàn đã tới trước.
Hắn đẩy Mộ Thanh Yên ra phía sau che chở cho nàng.
Mắt thấy yêu lực sắp đánh vào người Quân Bắc Hàn, Ngọc Tuyết bỗng nhiên thu lại, thu hồi phân nửa, còn phân nửa đánh ra.
Quân Bắc Hàn bỗng nhiên lui lại ngã xuống.
“Hoàng thượng, người không sao chứ!”
Ngọc Tuyết bị một màn này dọa sợ đến đỏ mắt, vội vàng đi qua đỡ Quân Bắc Hàn.
Quân Bắc Hàn khoát khoát tay tay đứng dậy.
“Không có việc gì, không được làm nàng bị thương.”
Ngọc Tuyết nghe nói thế càng đỏ mắt, cúi đầu giống như làm chuyện sai.
Chân mày Mộ Thanh Yên hơi cau lại một chút, trong lòng không biết là cảm giác gì.
“Hoàng thượng, người không có ý định giải thích một chút sao? Nàng ta là ai?”
“Đây là Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076104/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.