Ngự y sững sờ, ông ta bình tĩnh nhìn Quân Bắc Hàn hai giây.
“Hoàng, hoàng thượng, người có thể nói chuyện rồi!”
Quân Bắc Hàn sững sờ, hắn sờ sờ cuống họng mình.
Hả? Cảm giác khác thường không có, giọng nói cũng có rồi, làm sao kỳ quái như vậy?
“Được rồi được rồi, ngươi lui xuống đi.”
Quân Bắc Hàn không kiên nhẫn phất tay một cái.
Thái y một giây cũng không dám ở lại vội vã lui xuống.
Quân Bắc Hàn phiền não trong lòng, cũng không biết xảy ra vấn đề chỗ nào.
Phụ hoàng vừa mới mất, hắn vừa chuẩn bị đăng cơ, tại giờ phút quan trọng này nhất định không thể phạm sai lầm.
Nhìn Quân Bắc Hàn đi qua đi lại, nôn nóng bất an, luôn cảm thấy chỗ nào sai sai.
“Hoàng thượng, hoàng thượng, người khó chịu ở đâu à? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Thái hậu lại làm khó dễ người sao?”
Tiểu Linh Tử lo lắng, chủ tử của hắn tuy tuổi còn nhỏ nhưng trí tuệ đã trưởng thành, chưa bao giờ thế này.
“Tiểu Linh Tử, ngươi nói nữ nhân hư hỏng kia có thể dụ dỗ được thừa tướng Mạch Lưu Thương không?”
“A? Ai, kẻ nào?”
“Đương nhiên là Mộ Thanh Yên!”
“Hoàng thượng, chuyện này không thể không phòng, dù sao một người buông rèm chấp chính, một người phụ chính đại thần, nếu như thông đồng cùng nhau sợ rằng sẽ uy hiếp ngôi vị hoàng đế của ngài.”
Tiểu Linh Tử nghiêm túc suy nghĩ, phân tích chính xác.
“Cho nên nô tài kiến nghị người nên triệu kiến thái phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076092/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.