“Sẽ thì tốt” Quân Diệp Hoa thở dài một hơi: “Trẫm thật không cam lòng!”
“Người không cam lòng nhiều lắm, hoàng thượng vẫn còn có thể mở một đường máu trong đám hoàng tử, cuộc đời tốt xấu cũng xem như là viên mãn.”
“Có vài người vừa sinh ra liền chết, có vài người chưa hiểu gì đã chết, đều là mệnh.”
Mộ Thanh Yên không mang theo bất kỳ tâm tình gì, mặt không đổi sắc nói.
“Nàng nói thử xem lỡ như không để ý, nàng cũng chết thì sao?”
Mộ Thanh Yên cười nhạt, chết là về tiên giới đó, ước mong gì nữa.
“Vậy thì chết thôi, chết thì chết, không cần phải không cam lòng như vậy, nói không chừng khi đầu thai lại là một trang hảo hán.”
Quân Diệp Hoa bị Mộ Thanh Yên chọc cười, hắn cười rồi ho ra một vũng máu.
Tổng quản thái giám Cao công công vội qua lau máu thuận khí cho Quân Diệp Hoa.
“Thái tử điện hạ cầu kiến ”
“Truyền ”
Sau khi Quân Diệp Hoa ho khan một búng máu, cả người lại đi nửa cái mạng, vẻ mặt hoảng hốt.
Quân Bắc Hàn đi tới bên giường Quân Diệp Hoa, Mộ Thanh Yên đứng dậy đi ra ngoài.
Lúc hai người gặp thoáng qua, Mộ Thanh Yên cong môi cười, bên khóe miệng đều là sự khinh bỉ và khiêu khích.
Quân Bắc Hàn sầm mặt lại, quả đấm không khỏi siết chặt, hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác.
Mộ Thanh Yên cười vui vẻ hơn, đi nhanh ra khỏi tẩm điện Quân Diệp Hoa.
Lúc nàng mới vừa ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076088/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.