Kèm theo âm thanh vui mừng náo nhiệt bên ngoài, Lễ Quan tiếng lớn tiếng hô to.
“Giờ lành đã đến, mời Hoàng hậu nương nương lên kiệu!”
Tố Y phủ khăn voan cho Hạ Triều Ca, đỡ nàng đi ra ngoài.
Ngồi trên kiệu tám người khiên, Hạ Triều Ca được đưa từ Triều Vân Cung đến Càn Khôn Cung.
Kiệu dừng lại, màn bị xốc lên, một bàn tay thon dài vươn vào.
Tim Hạ Triều Ca mạnh mẽ đập, vươn tay giao cho Hề Minh Húc.
Hề Minh Húc nắm tay Hạ Triều Ca từ trong kiệu đi ra.
Dưới khăn voan, Hạ Triều Ca thấy Hề Minh Húc dựa vào nàng chống đỡ di chuyển hai chân.
Qua ba tháng trị liệu, chân Hề Minh Húc hiện tại đã chuyển biến tốt, có tri giác, có thể dùng lực một chút.
Nhưng bây giờ còn chưa thể đứng lâu, cũng không thể đi một mình.
Nhưng Hề Minh Húc làm sao cũng không muốn ngồi xe lăng thành hôn với nàng, nàng không thể làm gì khác hơn là làm một cái gậy cho hắn chống.
Hề Minh Húc đi rất chậm, tay hắn nắm tay Hạ Triều Ca dần dần dùng sức.
Hạ Triều Ca biết, hiện tại hắn rất nỗ lực, thậm chí rất đau.
Nhưng hắn không nói lời nào, mỗi một bước đều kiên định như vậy.
Hạ Triều Ca có thể tưởng tượng, bên ngoài khăn voan hắn nhất định cười rất hạnh phúc.
Nàng nắm thật chặt tay hắn, chống đỡ cho hắn, để cho hắn nhẹ nhõm hơn một chút.
Cảm thụ được trong lòng bàn tay Hạ Triều Ca truyền đến lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076054/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.